Mong Thái Lan thắng Trung Quốc như mong Việt Nam thắng Jordan
Tôi thử làm một cái thử thách 10 năm với đội tuyển Việt Nam thì thật tình cờ, những ngày này 10 năm trước, ngày 21/1/2009 là thầy trò ông Calisto chuẩn bị trận đấu với tuyển Trung Quốc, cũng ở vòng loại ASIAN Cup.
Đó là một câu chuyện buồn ở Hàng Châu vào một ngày đầu năm 2009, đội bóng của ông Calisto khi ấy cũng vừa đoạt chức vô địch AFF Cup 2008 - chiếc Cup đầu tiên trong lịch sử. Đó cũng là thời điểm mà ai cũng nghĩ chúng ta đã có thể đặt một chân ở tầm cao hơn, đó là những giải châu lục. Thực tế trận thắng Lebanon 3-1 tại Hà Nội đã càng củng cố thêm những khát vọng ấy.
Thế nhưng, ở Hàng Châu lại khác, trận đấu trong tuyết trắng luôn khiến các cầu thủ Việt Nam gặp khó. Cũng đừng quên một trận đấu trên tuyết khác giữa Đà Nẵng và Osaka (Nhật Bản) tại Champions League Châu Á và kết quả là chúng ta thua, trận thua đậm nhất trong lịch sử 0-15. Trận đấu ở Hàng Châu diễn ra ngang ngửa cho đến phút thứ...10, khi Vũ Phong ghi bàn thắng vào lưới tuyển Trung Quốc và gỡ hòa 1-1.
Đó là trận đấu mà tuyển Trung Quốc được cho là ở đẳng cấp khác, nhất là khi họ cũng mới thất bại trước Syria và đang ở thế bị dồn vào chân tường. Bàn thắng của Vũ Phong như... chọc giận các cầu thủ Trung Quốc và trong 80 phút còn lại, đối thủ đã ghi thêm 5 bàn thắng nữa để khép lại tỉ số 6-1 cho chủ nhà.
Trận thua quá sốc, nhất là khi chúng ta vừa có những thành quả mang tính lịch sử. Nhưng xét lại, nó là cần thiết để chúng ta biết mình ở đâu, thực tế chiến thắng ở khu vực ĐNÁ là thế nào. Và từ trận thua ấy trong vòng 10 năm, chúng ta đã có những đổi thay tích cực.
Còn Trung Quốc thì sao? 10 năm vừa rồi không thể không nói họ không thay đổi nhất là giải vô địch quốc nội khi bóng đá Trung Quốc trở thành điểm đến của hàng loạt ngôi sao, các tỷ phú rót tiền vào bóng đá ồ ạt. Song thực tế phải thừa nhận rằng bóng đá Trung Quốc ở tầm đội tuyển cũng chỉ là đội tuyển hạng 2. Người Trung Quốc có thể giỏi bất kỳ môn thể thao nào nhưng bóng đá ở tầm đội tuyển là một ngoại lệ. Ngay ở ASIAD này, dù cũng qua vòng bảng nhưng đội tuyển Trung Quốc vẫn rất thiếu thuyết phục.
Hôm nay, tuyển Trung Quốc cũng thi đấu, họ cũng gặp một đội tuyển khu vực Đông Nam Á, đó là Thái Lan. Có lẽ từ đầu giải tới giờ, chưa khi nào người hâm mộ Việt Nam lại ủng hộ Thái Lan như lúc này. Có thời điểm chúng ta dè bỉu họ - khi thua trận ra quân với Ấn Độ hay có những khích bác trên mạng. Nhưng hôm nay thì khác, tôi tin là số người quan tâm trận đấu giữa tuyển Thái Lan và Trung Quốc cũng không phải là ít.
Còn tuyển Việt Nam và Jordan, đã xuất hiện nhiều lo ngại về phong độ giữa hai đội khi Jordan là đội đầu tiên vào vòng 1/8, còn Việt Nam là đội cuối cùng. Tuy nhiên cơ sở đẩ chúng ta chiến thắng cũng khá nhiều bởi sự kiến ảo trong lối chơi mà ông Park Hang-seo đã định cho các cầu thủ Việt Nam.
Nếu cả Thái Lan và Việt Nam cùng thắng, sẽ là một tối trọn niềm vui, niềm vui của những đội bóng khu vực bị coi là vùng trũng đang cố gắng thể hiện mình trong một sân chơi lớn.