Guardiola có thể “nhốt hai hổ Jesus - Aguero chung một chuồng”?
Làm thế nào để Man City có thể bố trí cả Gabriel Jesus và Sergio Aguero chơi cùng nhau trong triết lý của Pep Guardiola, đó là câu hỏi đang cần lời giải đáp.
Sergio Aguero đã thấy mình ở một vị trí bất ngờ ở vòng trước. El Kun không còn là sự lựa chọn số một nghiễm nhiên trên hàng công. Thậm chí có tin đồn rằng, chân sút xuất sắc bậc nhất lịch sử Premier League này có thể sẽ rời khỏi Etihad vào cuối mùa giải.
Nếu điều đó xảy ra, nó không phải là một bất ngờ, bởi Pep Guardiola từng bán Ronaldinho, Eto'o và Zlatan Ibrahimovic là những ví dụ lớn nhất.
Hiện nay, Man City sử dụng sơ đồ 4-1-4-1 với một hàng phòng ngự dâng cao. Họ triển khai lối chơi mở rộng ra toàn mặt sân khi kiểm soát bóng, do đó chỉ dành chỗ cho một tiền đạo thực thụ, và yêu cầu đặt ra là anh ta phải tích cực di chuyển.
Nhưng thống kê chỉ ra rằng, Aguero ngày càng lười di chuyển, khi số km trung bình anh chạy đã giảm liên tục trong 4 mùa giải qua. Trong mùa 2013/14, anh chạy trung bình 9,17 km mỗi trận, mùa 2014/15 là 9,09 km và mùa 2015/16 là một 8,91 km.
Guardiola tới đã thúc đẩy Aguero di chuyển nhiều hơn trong mùa này, với khoảng cách trung bình là 9,96 km mỗi trận đấu trong mùa giải này - nhưng nó vẫn không đủ, nếu nhìn Harry Kane bao phủ 10,67 km mỗi trận ở Tottenham, trong khi Roberto Firmino lên tới 11,59 km ở Liverpool.
Thêm một bằng chứng về sự thiếu nhiệt tình tham gia phòng thủ: Aguero chỉ thực hiện 0,47 pha tắc bóng mỗi trận và 0,2 pha chặn bóng. Chỉ có Romelu Lukaku và Christian Benteke là những tiền đạo có chỉ số thấp hơn, trong danh sách các chân sút có tên tuổi. Guardiola rõ ràng không muốn điều đó xảy ra trong cách chơi của mình.
Video Jesus tỏa sáng trước Swansea trong khi Aguero ngồi dự bị
Sau tất cả, dù Aguero đạt hiệu suất 0,73 bàn/trận ở mùa này (chỉ Harry Kane tốt hơn, với 0,77 bàn/trận), thì sự thật hiệu suất đó đã giảm trong những mùa giải gần đây. Trong mùa 2013/14, anh ghi 0,99 bàn mỗi trận và liên tục giảm mỗi chiến dịch kể từ đó.
Và cơ hội Aguero tạo ra cho đồng đội cũng giảm hơn so với 4 mùa giải trước đó, từ 2,16 mỗi trận ở mùa 2013/14 chỉ còn 0,87 hiện tại. Rõ ràng, anh đã không còn đủ tốt cho đội bóng.
Như thế, khi Gabriel xuất hiện như ngôi sao băng rực rỡ, với 3 bàn cùng 1 pha kiến tạo/2 trận đầu tiên ở Premier League, có lẽ không cần hỏi vì sao Aguero đã "mất tích".
Có chăng, giờ câu hỏi đặt ra bây giờ là làm thế nào để Guardiola khai thác được cả Aguero và Gabriel Jesus vào trong đội hình chính, khi chưa thể phủ nhận vai trò, đẳng cấp của Aguero trong ngày một ngày hai?
Cách rõ ràng nhất là Man City chơi với sơ đồ 4-4-2 có hai tiền đạo trung tâm, hai cầu thủ chạy cánh và một loạt các cầu thủ chạy xung quanh sân. Nhưng Guardiola sẽ không hoàn toàn chuyển đổi sang 4-4-2. Bởi vì ông có một triết lý rõ ràng rằng, một đội bóng dựa trên nền tảng kiểm soát bóng có thể điều chỉnh một cách linh hoạt cách chơi của mình.
Thông thường, Gabriel Jesus có thể chơi rộng và thích lùi sâu nhưng anh được đánh giá cao hơn với vai trò một số 9, trong khi Aguero thích tấn công vào vòng cấm từ một vị trí sâu hơn. Nếu cả hai tạo ra được sự hiểu biết, họ sẽ trở thành bộ đôi đáng gờm để giải quyết tình thế khi một người lôi kéo các hậu vệ, còn người kia có không gian tấn công.
Theo cách này, Man City sẽ vận hành giống như sơ đồ 3-5-1-1, nhưng vị trí của các cầu thủ có thể chuyển đổi thành 3-4-3 khi đội bóng tấn công. Lúc đó, Aguero là đỉnh của hàng tiền vệ hình kim cương, với 2 tiền vệ hoạt động rộng đủ để biến thành tiền đạo.
Tóm lại, trong nhiều cách vẫn là việc Aguero phải chấp nhận chơi lùi sâu để tìm ra mối liên kết với Gabriel Jesus cũng như những vệ tinh xung quanh. Bằng không, nếu thất bại trong việc thích ứng, hoặc Pep từ chối bất kỳ thử nghiệm nào cho cả hai, El Kun sẽ khó tranh khỏi việc ra đi.