Nhà báo Trương Anh Ngọc: Vận may từ Phương Đông
Stefano Pioli luôn nói rằng, đấy là những giây phút đẹp đẽ nhất trong sự nghiệp cầu thủ của ông. Khi được Trapattoni tung vào sân trong trận đấu với đội bóng Argentina, Pioli mới 19 tuổi và vừa khoác áo Juve được một mùa bóng. “Tôi không cảm thấy quá căng thẳng như khi được đưa ra sân lần đầu trong màu áo Juventus ở trận đấu với Palermo ở Cúp Italia tháng 8/1984. Nếu có hơi run thì là vì lạnh”, ông nói trong một phỏng vấn mới rồi trên hệ thống Mediaset. “Nhưng tôi vẫn rất hồi hộp. Vì đấy là một trận đấu ở cấp thế giới”.
Hôm ấy, Pioli vào sân để thay thế cho đội trưởng huyền thoại Gaetano Scirea (người qua đời sau đó 4 năm vì một vụ đụng xe) và chiến thắng ấy mãi mãi là giây phút đẹp đẽ nhất trong đời cầu thủ của ông. Pioli rời Juve vào năm 1987, sau 57 trận đấu ở tất cả các giải trong màu áo sọc trắng-đen và không bao giờ trở thành một cầu thủ xuất sắc như ông từng mong đợi và như người ta từng đánh giá (Pioli đã nhiều lần khoác áo đội U21 Italia). Nhưng những kỉ niệm của ông ở Juve vẫn còn mãi cho đến tận bây giờ, sau 30 năm, một phần vì ông được báo chí Italia ca ngợi đã chơi tốt ở trận ấy, dù tuổi còn rất trẻ, và phần nữa, khoác áo Juventus vào những năm tháng ấy được coi là một niềm tự hào lớn lao cho bất cứ cầu thủ nào. “Tôi không hối tiếc vì rời Juve vào năm 22 tuổi”, ông nói. “Tôi cần được chơi bóng. Ở Juventus, tôi không có nhiều cơ hội. Nhưng dù đi bất cứ đội bóng nào, dù là nhỏ, tôi vẫn luôn nhớ đến Juve, vì những gì tôi học được ở đó”.
Thời gian đã trôi qua kể từ những năm tháng đó, và chàng trai trên đỉnh thế giới giờ đã trở thành một HLV, với một sự nghiệp không sáng chói như những chiến lược gia nổi tiếng khác mà nền bóng đá Ý đã sản sinh, nhưng cũng đáng để hài lòng, dù những chiếc Cúp vẫn lẩn tránh ông, hay đúng hơn, ông chưa thể với tới. Chẳng hạn chiếc Cúp Italia của mùa bóng trước, trong một cuộc đối đầu với chính Juventus mà ông từng thuộc về. Radu đã ghi bàn dẫn trước, Chiellini gỡ hòa 1-1 sau đó, trước khi Matri ghi bàn thắng quyết định số phận của trận đấu ở phút 97. Trong hiệp phụ, thậm chí Djordjevic đã hai lần đưa bóng vào cột dọc. Số phận đã quay lưng lại với Pioli và Lazio, và họ sẽ lại cố gắng một lần nữa khi hai đội gặp lại nhau, hơn 2 tháng sau trận chung kết ở Olimpico ấy. Lần này là ở Thượng Hải, một thành phố của Phương Đông, một sự gợi nhớ đến Phương Đông mà 30 năm trước Pioli đã từng là một nhân vật chính. Một sự may mắn nào đó sẽ mỉm cười với ông và Lazio?
Không dễ dàng đánh bại Juve, dù một cơn bão chấn thương tràn qua đã lấy đi của họ 4 cầu thủ trong vòng 11 ngày trước trận. Nhà đương kim vô địch nước Ý là một dạng Vạn Lý Trường Thành không dễ bị chinh phục. Một loạt các cuộc đối đầu gần nhất giữa Lazio và Juventus hầu như luôn kết thúc bằng sự bẽ bàng và đau đớn với đội bóng Thủ đô. Trước trận tranh Cúp Italia ở Olimpico tháng 5/2015 là hai trận thua liên tiếp ở lượt đi và về mùa bóng 2014/15 (thủng lưới 5 bàn, không một lần đáp trả), một trận hòa (1-1) tại lượt về và một thất bại nặng nề 1-4 ở lượt đi mùa giải 2013/14. Và trước đó nữa, một trận tranh Siêu Cúp, lần này ở Olimpico, với 4 bàn thua trắng dưới tay Juventus của Conte. Trận đấu được kết thúc ở phút 56, sau khi Tevez ghi bàn thứ 4 cho Juve, hai phút trước khi Lichtsteiner ghi bàn thứ 3 và bốn phút trước bàn 2-0 của Chiellini. Hôm ấy, Pioli chưa tới Lazio. Người ngồi trên ghế HLV đội bóng áo xanh là Petkovic, người đã từng có một mở đầu như mơ với Lazio, để rồi tất cả sụp đổ trong mùa bóng thứ hai. Liệu Pioli có đi theo vết xe đổ ấy của vị chiến lược gia người Thụy Sĩ?
Không ai biết được điều gì có thể xảy ra khi bóng chưa lăn, nhưng Pioli không muốn những gì đã xảy ra trước trận đấu này lặp lại: Chuỗi 4 trận giao hữu thua liên tiếp trước Vicenza, Anderlecht, Sigma Olomouc và Mainz. Ông đã đưa đội bóng đến Trung Quốc nhiều ngày trước trận đấu và tìm cách để lên giây cót tinh thần cho tất cả. Trong khi Chủ tịch Lotito tích cực kiếm tìm những nhà tài trợ mới trên mảnh đất Phương Đông này, tiếp tục con đường cắt giảm chi tiêu và giã từ những cựu binh (Mauri, Ledesma) để tiếp tục con đường đầu tư cho mùa bóng mới với những cầu thủ trẻ (Lazio đã có những Hoedt, Patric, Morrison, Kishna và đáng chú ý nhất là tiền vệ 20 tuổi người Serbia Milinkovic-Savic), Pioli nhiều khả năng vẫn sẽ tin tưởng vào đội hình cũ đã chơi thành công trong mùa bóng trước, với Biglia làm xương sống của lối chơi và trông đợi những bàn thắng đến từ Anderson và Klose. Các cầu thủ Lazio đã nói đến một cuộc phục thù Juve trong các phỏng vấn trước trận. Pioli tuyên bố đội bóng của ông chỉ có một con đường hướng về phía trước để chiến thắng. Báo chí tại Roma thì khẳng định rằng, Lazio sẽ chơi tuyệt hơn nhiều trận chung kết hồi tháng 5.
Juve vẫn rất đáng sợ. Nhưng những ngọn gió Phương Đông có thể đem đến cho Pioli niềm vui nào đó…
TRƯƠNG ANH NGỌC (từ Roma, Italia)