Chuyện về anh em nhà Nam "chân vịt", Linh "chân ngan"
Tài năng
Nam “chân vịt” tên thật là Vũ Hoài Nam, sinh năm 1977, từng chơi chuyên nghiệp trong màu áo Thanh niên Hà Nội, ĐSVN và nổi danh trong màu áo các đội phủi lẫy lừng như Trà Dilmah, Cường Quốc, Ngân Giang, Phát hành Báo chí…
Trong giai đoạn đầu của Trà Dilmah, Nam là gôn cứng trong tay bầu Hồng. Anh được nhấc về năm 1998 sau khi nghỉ chuyên nghiệp và đang chơi cho Vang Thăng Long. Nam “chân vịt” chơi cho nhiều đội. Hầu như đội bóng phủi có tiếng nào cũng từng mời Nam về chơi, kể cả Mobifone, An ninh Thủ đô, tổ VTC rồi sau này là Thành Đồng, H.A.T.
Anh Nam chơi mãi không chịu nghỉ, đến nỗi ở HPL-S3, khi đã hơn 38 tuổi vẫn bay lượn vèo vèo trước khung gỗ làm nức lòng khán giả. Màn trình diễn khiến khán giả nhớ mãi, vỗ tay rào rào là trận Tô Ký thắng nghẹt thở Thành Đồng 2-1 tại vòng 2 HPL-S3. Tô Ký phải chơi với 6 người trong 2/3 thời gian trận đấu, bị “Barca Hà Nội” chơi nửa sân, dồn ép bắn phá liên tục. Nam “chân vịt” như “hiệp sĩ trong khung thành” bảo vệ “người đẹp Tô Ký”, hóa giải mọi pha dứt điểm hiểm hóc của các chân sút hảo hạng Thành Đồng. Ngày hôm đó, Nam “chân vịt” là người cận vệ già nhất và cũng là ngôi sao sáng nhất trên sân, khiến nhiều thủ môn trẻ sau trận inbox liên tục hỏi bí quyết “38 tuổi vẫn bay tốt” của “sư phụ”. Rất tiếc, do nhiều lý do nên một lần nữa, thủ thành “lão tướng” này không đi hết con đường cùng Tô Ký ở giải Ngoại hạng phủi mùa thứ 3.
Trong chức vô địch giải Lão tướng Thủ đô hồi cuối năm 2015 của Trà Dilmah, công của Nam “chân vịt” lớn chẳng kém các chân sút Tú “khỉ”, Anh “tệu”, Trung “Chinh”... Anh chơi như những ngày đầu bén duyên với Trà cách đây gần 20 năm, thậm chí đẩy thành công vài quả penalty giúp Trà thắng Hàng Buồm tại bán kết, Phương Canh tại chung kết, 2 trận đấu đều phải giải quyết bằng luân lưu.
Em của Nam “chân vịt” không “phủ sóng” như anh nhưng cũng là một thủ môn “số má” trong thời kì phủi Hà thành đầy rẫy anh tài. Đó là Vũ Hoàng Linh, sinh năm 1979, có biệt danh Linh “thỏ”, sau này ra giới phủi, được gán thêm cái tên Linh “chân ngan” cho dễ nhận biết với ông anh.
Khi tập trung với đội ĐSVN, Linh chưa bao giờ xỏ găng. Có lần, ĐSVN đá với CA Hải Phòng thiếu gôn, Linh xung phong bắt, không ngờ tỏa sáng rực rỡ và từ đó về sau, trở thành "gôn tuyển" trong mắt các đàn anh. Lứa gôn già như Bá Tân (CAHP), Đức Cảnh (QK7), Châu Trí Cường (Công an TPHCM) đều đánh giá cao tài năng của Linh "chân ngan". Có lần, thủ môn Châu Trí Cường cùng cựu tiền đạo Huỳnh Đức ra Hà Nội, theo chân HLV Thiết "lùn" đi xem phủi, thấy Linh bắt cho đội Công an Tây Hồ hay quá, nhấc luôn lên đội 1 CA.TPHCM, dự bị cho anh Cường. Trong giới phủi, Linh cũng được nhiều “dị nhân” quý mến. Có thời, chiều nào Bình "Lẫm" cũng chạy xe qua Khâm Thiên đón Linh đi đá phủi. Như chính người anh ruột Nam "chân vịt" chia sẻ thì Linh có đủ mọi tố chất của một thủ môn giỏi, thậm chí còn hơn anh về mọi mặt. Trong ký ức của dân phủi, Linh "chân ngan" có dáng cao to, bắt chắc tay, không bay lượn hoa mỹ như anh trai nhưng lại chuyên át vía tiền đạo.
Cá tính
Đến bây giờ, kỉ niệm nhớ nhất đối với Nam “chân vịt” trong đời xỏ găng, thật trớ trêu lại là một pha bóng khiến anh phải dừng cuộc chơi chuyên nghiệp.
Năm 1997, khi ĐSVN cho Phân đạm Hà Bắc mượn Nam, anh có trận đối đầu đội bóng chủ quản ở giai đoạn cuối mùa giải. Khi ĐSVN được hưởng quả penalty, Nam “chân vịt” đẩy thành công, bóng bật ra, 2 tiền đạo lao vào sút bồi thì anh vẫn cố nhoài người, chích nhẹ chân đẩy trái bóng chệch ra, khiến ĐSVN bị cầm hòa 1-1. Kết thúc mùa giải, ĐSVN không được dự VCK A1, Nam “chân vịt” bị lãnh đạo cho dự bị dài cổ vì “gián tiếp khiến đội bóng có thành tích kém”. Không chấp nhận chơi bóng “thiếu sảng khoái”, anh xin nghỉ và về đi đá phủi.
Bóng đá với Nam là ra sân phải mỳ chính, quần áo phải đẹp. Nam “chân vịt” luôn là người mặc có gu và điệu nhất trên sân, khi thì cả “cây hồng”, lúc lại nguyên “cây xanh”, từ áo, quần đến giầy, tất cứ phải “ton sur ton”. Nam “chân vịt” cũng là người thường xuyên bày tỏ thẳng thắn những suy nghĩ, cảm xúc của mình về bóng đá, với những phát ngôn táo bạo, thậm chí “đanh đá”.
So với anh trai, Linh “chân ngan” cũng có cá tính mạnh mẽ, thậm chí ngổ ngáo. Kiên “Phú” là thủ thành hãi hùng thế nào đối với các tiền đạo phủi ai cũng rõ nhưng luôn coi Linh “chân ngan” là bậc thầy, đàn anh về khoản tiểu xảo, át vía đối phương hay các chiêu trò khác.
Với Linh “chân ngan”, bóng đá là một cuộc dạo chơi. Trong một ngày cao hứng, anh có thể là thiên thần canh gác khung thành đầy tin cậy. Nhưng khi không thoải mái, anh có thể tự biến mình thành gã hề. Tuy vậy, tài năng của Linh khiến anh luôn có một vị trí trang trọng trong lòng các ông bầu “số má” của phủi Hà thành. Hễ đá giải, chưa cần biết thằng em, thằng cháu có chơi hay không, các ông bầu cứ phải đăng ký một suất cho Linh sẵn. Thời Linh “chân ngan” chơi cho Phát hành báo chí, chú Công mê tít thằng cháu, sắp sẵn một công việc “ngon lành” cho. Vậy mà Linh từ chối: “Cháu cám ơn chú, cháu chỉ thích chơi bóng với chú. Chứ nói thật, cháu không thích làm cơ quan Nhà nước”. Đến tận bây giờ, khi gặp lại Nam “chân vịt”, chú Công vẫn quý và hỏi “thằng Linh có khỏe không”. Hồi còn ở đội CA.TPHCM, các chú, các anh động viên suốt nhưng Linh không nghe, lại quay ra Hà Nội đá phủi. Linh được nhiều anh em đặt cho biệt danh “thần nem chua”, hễ có tiền thưởng, anh lại yêu cầu được quy ra nem chua.
Tuy là anh em ruột, rất quý mến nhau nhưng Nam và Linh khá khắc khẩu, chỉ ngồi cùng 5 phút là cãi nhau. Hai anh em đã từng có thời điểm chung chiến tuyến khi cùng Trà Dilmah đá giải hạng nhì. Đến giờ, mỗi người một công việc khác nhau. Nam “chân vịt” gắn bó với VTN đã 13 năm, nay đổi tên thành Tổng công ty Hạ tầng mạng VNPT-NET, công việc Nam có được cũng nhờ bóng đá. Năm 2003, sếp ở VTN mê bóng đá, ra chỉ thị cho cấp dưới phải tìm được một gôn cứng về đầu quân và Nam “chân vịt” chỉ cần mua chai rượu, giỏ hoa quả để cảm ơn, khiến nhiều người trong cơ quan tưởng anh là “con ông cháu cha”. Còn Linh “chân ngan” nhiều năm qua vẫn làm công việc buôn bán ô tô.
Hai anh em, mỗi người một tài năng, cá tính nhưng Nam “chân vịt” và Linh “chân ngan” xứng đáng được ghi danh vào ngôi nhà của các “dị nhân”, quái kiệt sân phủi Hà thành một thời .
Trong tiềm thức của dân phủi Hà thành khoảng 15-20 năm nay, Nam “chân vịt” luôn là một thủ môn tài năng hàng đầu, bên cạnh những cái tên ấn tượng khác như Tuyên “bao”, Kiên “mán”, Kiên “Phú”, Tuấn “ốc”…
Chuyên gia Hải “bạc”: “Để nói về thủ môn phủi có tác phong chuyên nghiệp và phong độ ổn định, chơi bền bỉ nhất phải nhắc đến Nam “chân vịt” đầu tiên”.