Trận hòa trước Tottenham ấy, quên đi câu chuyện “khô hạn bàn thắng”, là những tín hiệu vui dồn dập với The Kop – tập thể sức chiến đấu cao hơn, của tinh thần đang lên, của những bước chạy không mệt mỏi, vì “chiếc roi” Klopp vung lên và sẵn sàng quất vào mông các học trò.
Và rồi cũng vì thế, Klopp đang được nể trọng, chờ đợi và kỳ vọng nhiều hơn. Ông dễ dàng nở một nụ cười với bất kỳ ai ở Merseyside, dù chỉ 1 điểm có được ở trận ra mắt, bởi sự tin tưởng vào một đội bóng sẽ chuyển mình rất nhiều từ 90 phút ở White Hart Lane. Juergen Klopp không cần phải thắng mà vẫn “oách”.
Một thế uy nghi đang được thấy ở nhà cầm quân 48 tuổi người Đức, đang xây dựng cho Liverpool triết lý rõ ràng, ít nhất về mặt tinh thần. Và Anfield vào rạng sáng mai, Klopp sẽ lại làm tâm điểm trong trận đầu tiên ở sân đấu này, với hình hài Liverpool đầy tính chiến đấu thay cho màn chào hỏi. Nó sẽ khác với thời của Brendan Rodgers, người luôn rụt rè sợ Liverpool mất sức ở sân chơi châu Âu và e ngại trả giá đắt ở Premier League.