Ấn tượng thể thao tháng 12: “Tôi yêu anh, người đàn ông không bao giờ gục ngã”
Tình yêu tôi dành cho anh đến từ rất lâu rồi. Khi đó tôi 10 tuổi và anh 23. Anh, một chàng trai có mái tóc xoăn với thân hình gầy gò , hàm răng xấu xí và nụ cười nghe thấy quê.
Một chàng trai Man Utd có lối chơi bóng rê dắt hoa mĩ nhưng đôi lúc cũng màu mè. Một chàng trai với những bàn thắng ấn tượng và bao pha sút phạt vượt rào chắn lập thành siêu phẩm. Anh cùng Rooney làm nên cặp bài trùng khiến bao hàng thủ phải khiếp sợ ở đấu trường Ngoại hạng. Và anh, đã trở thành biểu tượng của Quỷ Đỏ với chiếc áo số 7 kế thừa từ những huyền thoại trước như: George Best, Robson, Eric Cantona, Beckham...
Năm 2008, khi QBV FIFA được hợp nhất, nhìn anh nâng cao giải thưởng vinh danh chính bản thân mình. Tôi rất hạnh phúc.
Một năm sau (1/7/2009), hơn 80 nghìn chỗ ngồi ở Santiago đã chật cứng người, tất cả để chào mừng – “Cristiano Ronaldo”. Giây phút anh bước ra từ đường hầm, mặc chiếc áo số 9 do Di Stefano để lại, sơ vin và vẫy tay chào khán giả. Từng động tác tâng bóng và từng câu nói của anh, đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ.
Sau 6 năm, đội hình Kền Kền đã có nhiều thay đổi, biết bao người đã ra đi để nhường chỗ cho những tài năng mới. Dù biết tuổi tác không thể giữ con người ta ở đỉnh cao và chính sách của Perez luôn rất tàn nhẫn nhưng tôi vẫn mong anh không phải là người bị đưa vào thị trường chuyển nhượng.
6 mùa giải, Cúp Nhà Vua đã có, Laliga đã có, Siêu cúp TBN và Châu Âu đã có, Liên Lục Địa đã có, Decima cũng đã hoàn thành, bao nhiêu giải thưởng lớn nhỏ anh đã cùng Real chinh phục. Bốn lần nhìn Lionel đứng trên bục vinh quang, thế giới đã nghĩ anh sụp đổ. Nhưng tôi vẫn tin, anh sẽ không bỏ cuộc.
Năm 2013, giây phút Vua bóng đá Pele vinh danh người chiến thắng, anh khóc, bà Dolores khóc, Irina khóc, Junior khóc, tôi khóc và các Madridrista đều khóc. Nước mắt cho sự chiến thắng bản thân của người đàn ông. Mùa giải sau, trên mảnh đát Zurich (Thụy Sĩ), người đứng trên đỉnh cao nhất cũng là anh, một tiếng hét cho sự khẳng định về ý chí kiên cường.
Năm nay, tôi đã là cô gái 17 và anh là người đàn ông 30. Bao nhiêu lần hò reo, sung sướng khi thấy anh cùng Real vô địch, bao nhiêu lần cùng anh và đồng đội rơi nước mắt khi về sau và mang danh là kẻ thua trận. Tình yêu tôi dành cho Real vẫn thế, cho anh vẫn thế và sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi. Dù Real mãi mãi thua, dù Barca luôn là đội chiến thắng, dù không thể lên đỉnh thế giới một lần nữa, tôi vẫn yêu. Dù thế giớ luôn đặt câu hỏi về phong độ của anh, dù dư luận chỉ trích anh sau những lần tịt ngòi, dù trên khán đài Bernabeu luôn tràn ngập tiếng la ó khi anh không thể ghi bàn. Tôi vẫn sẽ không nghi ngờ, sẽ tin vào đẳng cấp đã làm nên tên tuổi của anh. Anh đã trở thành lịch sử của Real và với tôi anh luôn là tượng đài ở nơi này.
Ronaldo, anh có thể khóc khi vinh quang chưa mỉm cười với mình, đôi mắt anh có thể đỏ lên và nhòe đi khi thành công cứ mãi quay lưng, anh có thể buồn, có thể tuyệt vọng, có thể quỳ xuống sân cỏ với khuôn mặt đau đớn nhưng chắc chắn sẽ chẳng giây phút nào anh tỏ ra yếu đuối. Anh có thể già đi và sa sút, có thể mãi ở sau Messi, có thể rời Real để ra đi tìm con đường mới cho riêng mình. Dẫu vậy cùng tình yêu cho Real, tôi sẽ đem tình yêu của mình theo anh đến bất cứ nơi đâu.
“Tôi yêu anh, người đàn ông không bao giờ gục ngã”.
Đây là bài viết tham dự cuộc thi “Ấn tượng thể thao” do báo Thể thao 24h tổ chức. Mời bạn đọc tham khảo nội dung của cuộc thi tại , và thể lệ cũng như giải thưởng của cuộc thi tại .