02h45 (17/03), Barcelona - Arsenal: Người lớn và những đứa trẻ
Ngày 17/05/2006, sân Stade de France ở thủ đô Paris, Pháp, chào đón những vị khách lạ, Barca đại diện cho Tây Ban Nha và Arsenal đến từ nước Anh. 79.610 người đã có mặt trên SVĐ mà Pháp từng làm nên lịch sử với danh hiệu VĐTG năm 1998 để chứng kiến trận chung kết Champions League 2005/06. Đối với nhiều người, đó là trận chung kết của bóng đá đẹp.
Ở Paris hôm ấy, Barca và Arsenal có không ít điểm chung. Cả hai đều tìm cách để khẳng định mình. Kể từ khi kỷ nguyên “Dream Team” với Johan Cruyff sụp đổ, đến sau trận chung kết Champions League 1994 ở Athens (thua Milan 0-4), Barca không còn được xem là thế lực châu Âu. Barca vào chung kết Champions League sau 12 năm chờ đợi. Trong khi đó, sân Stade de France là lần đầu tiên với Arsenal.
Barca và Arsenal đều là hiện thân của bóng đá đẹp. Barca, với Ronaldinho là thủ lĩnh và Frank Rijkaard là kiến trúc sư, đã chọn lối chơi tấn công đầy cống hiến. Arsenal cũng vậy. “Pháo thủ” chơi bóng với tốc độ cao, dựa trên những pha phối hợp nhỏ chính xác và những ngôi sao kỹ thuật như Henry, Pires, Fabregas, Ljungberg…
Mùa giải Champions League thứ 51 trong lịch sử (tính cả Cúp C1 cũ) được xem là bước ngoặt để hai đội thay đổi số phận của mình. Trên thực tế chỉ có một kẻ biết cách nắm bắt thời cơ để thay đổi vận mệnh. Barca, đội chiến thắng trận chung kết năm 2006, đã lột xác để trở thành thế lực lớn nhất của bóng đá thế giới.
Từ sau lần đăng quang ở Paris, với 9 mùa giải, Barca có thêm 3 lần trở thành nhà vô địch châu Âu và có 4 lần khác ít nhất vào bán kết. Không chỉ vậy, Barca còn rất thành công về thương mại. Trong kỳ hạch toán nhất, Barca đạt doanh thu trên 600 triệu euro. Barca đồng thời còn vươn lên mạnh mẽ để trở thành đội bóng có giá trị thương mại cao thứ hai thế giới, chỉ sau Real.
Arsenal thì sao? “Pháo thủ” kém dần đều sau khi trở thành á quân châu Âu 2006. Arsenal chỉ 1 lần bước vào bán kết, trong khi 5 mùa gần nhất không thể vượt qua vòng 1/8. Khi mà bóng đá đẹp của Barca đoạt hàng tá danh hiệu và hái ra tiền, thì khái niệm bóng đá đẹp của Arsenal chỉ trở thành trò cười. Trên sân cỏ, người bạn thân luôn song hành với Arsenal là thất bại. Về thương mại, Arsenal từng là mô hình khiến cả thế giới ngưỡng mộ giờ đây đang tụt hậu quá xa so với Barca.
Nhiều năm trước, người ta ví Arsenal là “những đứa trẻ nhà Wenger”, ám chỉ thế hệ giàu tiềm năng. Sau nhiều năm, Arsenal vẫn chỉ là “bầy trẻ” không hơn không kém. Wenger đã không thể giúp những đứa trẻ của mình trưởng thành về kỹ năng lẫn tâm lý chơi bóng. Sẽ không bất ngờ nếu “bầy trẻ” Arsenal một lần nữa bị Barca bắt nạt.