Jay Williams: Bi kịch của một tài năng
Trước khi mắc phải tai nạn kinh hoàng để rồi giã từ sự nghiệp thi đấu đỉnh cao, Jay Williams có một mùa giải đầy hứa hẹn và trở thành niềm hi vọng số một của Chicago Bulls kể từ sau kỷ nguyên Michael Jordan.
19/6/2003 sẽ mãi là ngày Jay Williams không bao giờ quên trong cuộc đời. Anh đã gặp một tai nạn sau khi tới thăm một người bạn, và chi tiết vụ tai nạn đã được Williams kể lại trong cuốn tự truyện "Life Is Not an Accident: A Memoir of Reinvention" (Tạm dịch: Cuộc sống không phải một vụ tai nạn: Hồi ức của sự tự đổi mới).
Trích đoạn "Life Is Not an Accident: A Memoir of Reinvention"
Cuộc hẹn với Kevin chỉ cách chỗ tôi ở một vài dặm, vì vậy tôi theo bản năng của mình lấy chìa khóa xe và phóng đi. Tôi đã không đội mũ bảo hiểm. Hôm đó là một ngày tuyệt vời và tôi muốn tận hưởng ánh nắng.
Vào cuối buổi hẹn, Kevin hỏi tôi đã lên kế hoạch gì trong ngày và tôi nói với anh ấy: "Tôi không có kế hoạch, tôi sẽ đi về nhà và tập luyện thêm lần nữa."
Chúng tôi bước ra ngoài, tôi leo lên chiếc Yamaha R6 của mình và Kevin tiếp tục nói: "Cậu không nên lái cái thứ đó."
Tôi trả lời: "Kevin, tôi có nhiều thứ khác không nên làm hơn".
Không có nhiều người ở xung quanh tôi trong thời điểm tôi chạy xe rời khỏi đó, nhưng tôi vẫn quyết định thốc ga để chiếc xe kêu thật to. Kevin vẫn đang đứng ở cổng nhìn theo và tôi muốn chắc chắn rằng anh ấy nghe thấy tiếng xe của tôi. Vì thế trong lúc rồ ga chạy đi, tôi đã thốc ga 2 lần, lần sau còn kêu to hơn lần trước. Rồi đến lần thốc ga thứ 3, bổng dưng âm thạnh “cạch- cạch” (âm thanh vào số) phát ra và chiếc xe lao bắn đi. Suy nghĩ đầu tiên thoạt qua đầu tôi là có thể xe đã vô tình vào số và tôi sẽ phải kiểm soát chiếc xe của mình. Nếu như tôi buông tay ra, có thể tôi chỉ bị xây xước hoặc bầm một chút, cùng lắm là gãy tay thôi, nhưng tôi đã quyết định ghì chiếc xe lại.
Tay tôi đã để sẵn trên ghi đông, bánh trước đã bốc hẳn lên trời và tôi thì đang cố gắng ghì nó xuống. Trong khi đang cố gắng nắm chặt lấy ghi đông, có lẽ tôi đã vô tình đẩy ga lên thêm một chút. Có thể chiếc xe đã bốc đầu với tốc độ khoảng gần 40km/h và trong một tích tắc, bánh sau bắt đầu bị trượt. Chiếc xe đã khiến tôi phải ngả gần như hoàn toàn người về phía sau và đây là điều cuối cùng tôi muốn mình phải làm. Tôi đã quá lo sợ rằng tôi sẽ ngã ngửa hẳn ra sau lưng và bị chiếc xe đè thẳng lên người. Giờ đây khi nghĩ lại, đúng ra tôi nên để mình ngã ra sau vì ít nhất đó là một lựa chọn sáng suốt, nhưng tôi đã cố gắng đẩy người mình về phía trước, dùng khối lượng cơ thể để ghì bánh trước trở lại mặt đường...
Cảm giác của tôi giống như một chiếc mỏ neo rơi xuống nước. Mặt của tôi đã đập xuống đất. Ngực của tôi nằm trên khu vực cỏ giữa lề đường và vỉa hè; chân của tôi gần như bị ngắt kết nối với cơ thể và các chi còn lại bất động.
Tôi bắt đầu la hét gọi tên của Kevin nhiều lần. Tôi đau đớn và không thể cử động từ bụng trở xuống. Tôi chắc chắn rằng mình bị tê liệt. Nước mắt tôi tuôn rơi trên thảm cỏ, tôi có thể thấy Kevin chạy về phía mình. Khi anh ấy đến gần hơn, tôi nhớ rằng miệng anh ấy đã mở to ra với một cú sốc. Kevin không tin vào những gì mình đang thấy. Vẻ mặt của anh ấy khi đó rất kinh hoàng. Cảm giác như có ai đó chạm vào cơ thể và kéo linh hồn ra khỏi xác.
Tôi bắt đầu khóc và đập bàn tay phải của mình để cố gắng gượng dậy và hét lên: "Tôi đã ném đi mọi thứ. Tôi đã ném đi mọi thứ. Tôi đã ném đi mọi thứ."
Kevin hét lên để tìm kiếm sự giúp đỡ trong lúc đang gọi 911. Tôi có cảm giác như ai đó đang đổ một bình nước nóng từ khu vực vùng xương chậu xuống đến bàn chân. Tôi bị sốc khi cơn đau bắt đầu nhân lên. Kevin đang nắm lấy tay tôi, nói với tôi rằng mọi thứ sẽ ổn thôi.
"Sẽ ổn thôi, cậu sẽ ổn thôi." Kevin lặp lại với cố gắng giúp tôi bình tĩnh lại.
Tôi bị chảy máu từ từ cho đến chết bên trong cơ thể. Tôi thậm chí không chắc rằng mình còn muốn sống hay không.
Tai nạn này khiến Williams mắc phải một chấn thương hỗn hợp: dây thần kinh chính bị đứt ở chân, gãy xương chậu và ba dây chằng bị trật khỏi khớp đầu gối trái, bao gồm chấn thương dây chằng chéo trước chân trái.
Chicago Bulls ngay lập tức ký hợp đồng với Kirk Hinrich như một sự lựa chọn ở vị trí hậu vệ dẫn bóng cho tương lai chỉ một tuần sau đó. Jay Williams không nhận một đồng lương nào kể từ khi gặp tai nạn và chính thức bị thanh lý vào năm 2004 do vô tình vi phạm điều khoản trong hợp đồng đã ký từ trước với đội bóng miền Đông.
Chicago Bulls trả cho Williams 3 triệu USD tiền phí giải phóng hợp đồng.
Jay Williams dùng số tiền đó để phẫu thuật và tiến hành tập luyện vật lý trị liệu với hi vọng có thể sử dụng lại chân trái. Phải mất 3 năm sau, anh ấy mới có thể chơi bóng rổ nhẹ nhàng trở lại. Nhưng cánh cửa quay trở lại con đường chuyên nghiệp đã không bao giờ mở ra với Williams thêm bất cứ một lần nào nữa.
Jay Williams từng thi đấu vị trí hậu vệ dẫn bóng tại NCAA cho đại học Duke trong 3 năm với trung bình 19,3 điểm, 6,0 kiến tạo cùng 2,2 cướp bóng. Đặc biệt trong 2 năm cuối cùng ở cấp độ đại học, Jay Williams nổi lên là một cầu thủ hàng đầu của đội bóng với phong độ cực kỳ xuất sắc khi ghi trung bình trên 20 điểm mỗi trận đấu.
Highlights hiếm hoi của Jay Williams trên Youtube
Nhờ vào phong độ xuất sắc ở đại học, cầu thủ sinh tại New Jersey được chọn ở vị trí thứ 2 trong kỳ NBA Draft 2002 bởi Chicago Bulls (chỉ đứng sau Yao Ming).
Trong một năm ngắn ngủi thi đấu cho Chicago Bulls, Jay Williams thi đấu tổng cộng 54 trận cùng chỉ số thống kê rất tốt với một tân binh khi ghi trung bình 9,5 điểm, 4,7 kiến tạo, 2,6 rebounds và 1,6 cướp bóng cùng với tỉ lệ ném 40%. Với con số thống kê tuyệt đẹp, sự thi đấu ổn định, Jay Williams trở thành một trong những tân binh thi đấu nổi bật nhất mùa giải và được đánh giá rất có tương lai.
Năm 2010, Williams vẫn tiếp tục sống với đam mê trong vai trò một nhà phân tích bóng rổ cấp độ đại học cho ESPN. Năm 2016, Williams phát hành cuốn tự truyện và kể lại một cách chân thành nhất về con đường đến với bóng rổ cùng những bài học đau đớn của mình khi xây dựng lại cuộc sống sau biến cố.
Hiện tại Williams đang là người phát ngôn của tổ chức tín dụng Visions Federal Credit Union, có trụ sở tại Endwell, New York.