Nhìn lại cái kết của 'Linsanity' tại New York: Jeremy Lin rất tốt nhưng Carmelo Anthony rất tiếc
Dan D'Antoni, trợ lý HLV New York Knicks trong khoảng thời gian "Linsanity" gọi sự thăng hoa của Jeremy Lin là một tập mới của "Rocky", phim điện ảnh nổi tiếng về đấm bốc.
Tuy nhiên, sự so sánh này có một cái kết đắng mà ông Dan cũng thừa nhận. Trong phim, nhân vật chính có tên Rocky đã bị đấm gục bởi Apollo Creed. Với Linsanity và Jeremy Lin, người vào vai Apollo Creed chính là Carmelo Anthony.
Trong thời gian mọi hoạt động thể thao bị tạm hoãn, hệ thống kênh giải trí MSG Network đã chiếu lại những trận đấu điên rồ của giai đoạn Linsanity. Với sự góp mặt của cầu thủ gốc Đài Loan, New York Knicks thắng 10 trong 13 trận đấu. Song song đó, Jeremy Lin trở thành hiện tượng trên toàn cầu.
Tuy nhiên, những gì MSG không chiếu là chuỗi sự kiện xảy ra sau khi Linsanity hạ nhiệt. Đó là lúc Carmelo Anthony trở lại sau chấn thương. Đó là một New York Knicks thua 6 lần trong 8 trận.
Đó là phòng thay đồ u ám với những lời gằn giọng từ phía Melo về việc đội bóng đang quan trọng hoá Jeremy Lin, "cướp" bóng ra khỏi tay anh và đặt ngôi sao số 1 đội bóng dưới một cầu thủ mới nổi được vài trận.
Những sự việc này dẫn đến việc HLV trưởng Mike D'Antoni bị sa thải vì ông vẫn nhất quyết để hàng công xoay quanh Lin.
"Chúng tôi đã thắng 10 trên 13 trận đấu với Jeremy Lin đóng vai trò chân vịt chính của cả chiếc thuyền. Nhưng rồi Carmelo Anthony trở lại và xuất hiện sự xung đột về chiến thuật tấn công", ông Dan D'Antoni kể lại sau khi tiếp nhận công việc từ Mike D'Antoni.
"Melo là mẫu cầu thủ xuất sắc ở những cú ném trung bình từ góc 45 độ. Anh ấy đã thắng rất nhiều trận đấu và trở nên xuất sắc nhờ vũ khí này. Nhưng rồi chúng tôi có thêm một người nữa trùng vị trí với Melo là Amare Stoudemire.
Với hai cầu thủ này cùng trên sân một lúc - điều buộc phải làm vì đây là hai siêu sao, Jeremy Lin gần như vô hại vì trước mắt anh không còn bất kỳ khoảng trống nào để đột phá.
Thật lòng mà nói, tôi không thể trách Anthony hay Stoudemire vì ngay từ đầu, hệ thống của Mike đã có quá ít khoảng trống. Với sự nổi lên của Jeremy, đội bóng bị đặt vào thế khó. Cả Anthony và Mike D'Antoni cũng vậy".
Thực chất, hệ thống Anthony - Stoudemire chưa bao giờ thành công thực sự.
"Thật khó để dung hoà mọi thứ. Bạn cần khoảng trống cho các cầu thủ. Nhưng rồi Anthony cần có bóng ở một số vị trí mà anh ấy ưa thích. Trong khi đó, Jeremy Lin thi đấu theo kiểu thoải mái hơn, đột phá nhiều hơn, Lin thích tối ưu hoá chiến thuật pick-n-roll rồi đẩy bóng ra cho các tay ném.
Nhìn chung, Jeremy Lin và Carmelo Anthony mang hai phong cách tân công khác nhau. Điều này khiến ông Mike D'Antoni cực kỳ đau đầu.
Đến mức Jeremy Lin thi triển tấn công kiểu này, rổi Carmelo Anthony tấn công kiểu khác. Mọi thứ trở nên điên rồ", trợ lý Dan D'Antoni chia sẻ.
Nhưng sau tất cả, một nguồn cảm hứng nhất thời đã không thể làm nên chuyện. Sự ưu ái dành cho Jeremy Lin đã dẫn đến việc cả hai anh em nhà D'Antoni bị sa thải.
"Tôi không đổ lỗi cho Anthony, cũng như đổ lỗi cho Stoudemire hay Lin. Suy cho cùng, có lẽ bạn cần sự ủng hộ tuyệt đối từ chủ sở hữu, chủ tịch đội bóng và tất cả những nhân vật quan trọng trong đội. Nếu những nhân tố này không đồng nhất, bạn sẽ mất việc", Mike D'Antoni nói.
"Nghĩ lại vể Linsanity, tôi vẫn có đôi chút tiếc nuối. Có lẽ sân MSG chưa từng bùng nổ như thế. New York chưa từng nổi tiếng như thế. Vì vậy, tôi cảm thấy những khoảnh khắc ấy xứng đáng được nối dài hơn".
Giờ đây, không còn ai cảm thấy cay đắng về khoảng thời gian Linsanity nữa.
Ông Dan D'Antoni đã có một công việc ổn định tại Đại học Marshall, lọt vào NCAA Tournament năm 2018. Còn với Mike D'Antoni, ông tạo ra một hệ thống tấn công mới xoay quanh những quả 3 điểm cùng Houston Rockets. Riêng Jeremy Lin, anh đã trở thành nhà vô địch NBA cùng Toronto Raptors hậu NBA Finals 2019.
"Mọi thứ đã kết thúc quá nhanh chóng", Mike D'Antoni hồi tưởng. "Cậu ấy như một ngọn đuốc, ghi điểm liên tục và luôn khiến người hâm mộ phát cuồng".
"Cho đến nay, tôi vẫn cảm thấy buồn vì mọi thứ không ăn khớp với nhau, khiến Jeremy Lin không thể đạt đến một tầm cao mới. Thời điểm đó, chúng tôi ở New York. Đó là nơi được gọi là 'thánh địa' của bóng rổ.
Dù sau này, tôi có làm việc ở đâu đi chăng nữa, tôi vẫn sẽ nhớ về thời điểm đó, nơi một cầu thủ gốc Á đã khiến cả nước Mỹ như phát cuồng!".