Perez “chơi tới bến” không?
Một trong số đó có lẽ liên quan tới chiếc ghế chủ tịch Real Madrid, khi Perez muốn mượn “đầu” Benitez để giải thích vị thế hiện nay của CLB trên BXH La Liga nhằm tránh rơi vào tình thế buộc phải tổ chức cuộc bầu cử chủ tịch sớm hơn dự kiến do sai lầm vì sa thải Carlo Ancelotti. Tuy nhiên, chẳng phải ngẫu nhiên khi người được chọn lại là Zidane mà chẳng phải những HLV giàu kinh nghiệm như Jose Mourinho hay Antonio Conte.
Nguyên nhân xem ra là do Perez ghen tị với Barcelona. Trước hết, chính sách Galactico do ông sáng tạo đã không thể đè chết “Gã khổng lồ xứ Catalan” như dự tính. Kế đến, niềm kiêu hãnh một thời kiểu “phương Bắc cưỡi ngựa, phương Nam chèo thuyền” của Real nay cũng không còn nữa, khi có thời, người TBN gần như mặc định cơ cấu của ĐTQG với tuyến giữa lấy từ Barca, còn hàng thủ và tiền đạo đến từ Bernabeu. Nhưng giờ đây, tuyến giữa vẫn do Barca quyết định, song hàng thủ cũng rơi luôn vào tay Barca, còn dàn công thuộc về các ngoại binh. Đợt triệu tập vừa qua gần như sạch bóng “Kền kền trắng” với đại diện duy nhất là Nacho chẳng ai quan tâm.
Vì thế, muốn so kè với Barca, Perez nay chỉ trông cậy vào vị trí HLV. Đấy là lý do bổ nhiệm Benitez và đôn Zidane lên đội 1. Bởi lẽ, vai trò HLV trong mắt Perez hiện không đơn giản: Ông muốn có được những Luis Enrique hoặc Pep Guardiola gắn mác Bernabeu, nghĩa là muốn giới thiệu được những HLV giỏi từng là danh thủ của CLB để tạo ra sắc thái riêng và duy trì tính kế thừa. Thực tế thì trong các “triều đại” của Perez từng có HLV gần được như vậy là Vicente del Bosque. Ngặt nỗi là thời cầu thủ của HLV này lại là kỷ nguyên tệ hại của Tuyển TBN. Do đó, chỉ có Zidane mới là mục tiêu hoàn hảo, dĩ nhiên là chưa xét tới tài cầm quân.
Thế nhưng, ngay cả khi Zidane đúng là có tài huấn luyện, Perez muốn biến Real thành phiên bản của Barca cũng không đơn giản. Bởi lẽ, chẳng phải ngẫu nhiên mà Barca thành công với Pep và Enrique: Mô hình của họ rất giống Man Utd trong kỷ nguyên của Sir Alex Ferguson. Đấy là lối chơi được xây dựng theo hệ thống và tư tưởng xuyên suốt các tuyến. Nhờ đó, các tài năng đôn lên đội 1 có thể dễ dàng nắm bắt ý đồ của HLV do tất cả đều được “nhồi sọ” và nhào nặn từ các lứa trẻ. Bằng chứng là trước Pep với Enrique, Barca còn có Johan Cruyff là HLV xuất thân từ trụ cột của đội, cũng như thâu tóm không ít danh hiệu quan trọng.
Nói cách khác, điều đáng chờ đợi nhất ở HLV Zidane không chỉ đơn giản là Real đoạt được bao nhiêu danh hiệu ở mùa này. Nếu Barca đang thành danh với Tiqui-taca, phải chăng Zidane cần hệ thống quán triệt lối chơi phản công dựa vào những cầu thủ có sức mạnh, tốc độ cùng kỹ thuật như thế hệ của anh từng chinh phục Champions League với Roberto Carlos hoặc Luis Figo? Với Cristiano Ronaldo cùng Gareth Bale rất thích hợp với phương án ấy, Zidane đang có điều kiện xắn tay vào thử nghiệm ngay từ bây giờ để tạo ra đặc trưng cho Real, nhất là do phương án ấy rất dễ thành khắc tinh của Barca có hàng thủ thường dâng cao. Trở ngại đáng kể nhất hiện chỉ là giữa lúc Zidane đang “ném đá dò đường”, Perez có đủ nhẫn nại chứng kiến “Kền kền” lên bờ, xuống ruộng cho tới lúc hái quả ngọt hay không?