Tuấn Anh và lần đấu tranh cuối: “Chấn thương nữa em sẽ giải nghệ”
Lịch sử bóng đá nước nhà chưa hề có tiền lệ đó cho đến khi xuất hiện cái tên Nguyễn Tuấn Anh, người được "ông Giáo" có con mắt tinh đời trong việc "dạy trẻ”- Arsene Wenger đánh giá cao nhất trong lứa đầu tiên mà học viện HAGL- Arsenal JMG cho ra lò. Nhưng với nhiều người, cái tên Tuấn Anh bao giờ mới được xướng lên như ngày xưa...
Cái ngày mà người hâm mộ được chứng kiến những pha “xoay compa” thoát pressing mang thương hiệu của chàng trai chân chất đến từ quê lúa Thái Bình. Ngày mà những cú đặt lòng trong hóc hiểm làm bóng cuộn tròn bay vào lưới sau những pha xử lý qua người mềm mại mà thanh thoát, và một động tác ăn mừng điềm đạm đầy khiêm tốn.
Và cũng là những ngày mà người hâm mộ tiếc thay cho những lúc chàng trai này liên tục ngã gục trên sân không biết ngày hẹn trở lại. Thậm chí, dù sắp được thi đấu trở lại, cũng là lúc Tuấn Anh bắt đầu nghĩ đến việc treo giày để theo công tác huấn luyện, nếu cầu thủ này một lần nữa gục ngã trên sân cỏ.
Thế nhưng, đó chỉ là trong tình huống xấu nhất. Giờ đây, Tuấn Anh hẳn là đang rất háo hức trước mùa giải mới. Sân Nha Trang ngày hôm nay sẽ là nơi chứng kiến sự tái xuất sau gần một năm, cũng là ngày đánh dấu một cột mốc mới trong sự nghiệp của cầu thủ này, khi anh được trao tấm băng thủ quân của CLB HAGL.
Đó là một sự tưởng thưởng xứng đáng cho một cầu thủ tài năng xuất chúng, một tinh thần thép không chịu khuất phục dù trời cứ mãi phụ lòng anh. Sẽ thật khập khiễng nếu như so sánh sự nghiệp của Tuấn Anh với tiền vệ hào hoa người Đức - Marco Reus, bởi trình độ lẫn vị trí thi đấu của hai cầu thủ này là rất khác.
Song, hành trình mà hai cái tên này đã trải qua trong nghiệp quần đùi áo số lại có nhiều sự tương đồng. Họ cùng xuất phát điểm là những tài năng triển vọng bậc nhất nền bóng đá của mỗi quốc gia. Nhưng rồi liên tục lỡ hẹn với những sân chơi lớn vì những chấn thương dai dẳng cứ đeo bám.
Lúc ĐTQG Đức nâng chiếc Cup Vàng - Jules Rimet trên đất Brazil hồi năm 2014. Hay khi U23 Việt Nam làm nên lịch sử tại Thường Châu, Olympic Việt Nam chống chọi với Son Heung-min tại bán kết Asiad, ĐTVN giành chức vô địch AFF, rồi lọt vào tứ kết Asian Cup. Ở một nơi nào đó trên thế giới, mà không ngoài khả năng là trong phòng trị liệu, hai chàng bạc phận này liệu đã nghĩ gì?
Giờ đây, “Hoàng tử vùng Ruhr” cũng đã là thủ quân, dẫn dắt Borrusia Dortmund trong hành trình chinh phục chiếc đĩa bạc đầu tiên của anh trong sự nghiệp. Với Tuấn Anh chắc có lẽ chưa dám nghĩ đến mục tiêu vô địch V-League cùng HAGL năm nay, nhưng chắc chắn anh vẫn sẽ là đầu tàu, là linh hồn, gánh trọng trách dẫn lối đội bóng phố núi ở mùa giải này.
“Tuấn Anh là một ngôi sao sáng của toàn đội. Cậu ấy là một người chững chạc, chơi bóng đẳng cấp và chắc chắn sẽ là điểm tựa để toàn đội thì đấu.” Đó là những chia sẻ của tiền vệ Minh Vương trước giờ bóng lăn. Nhưng rồi điểm tựa ấy bỗng chốc bị lung lay khi có tin Tuấn Anh lại gặp chấn thương chỉ một ngày trước khi trở lại.
Lẽ nào trong số phận của Reus và Tuấn Anh thật sự có một mối liên hệ nào thật sao khi mà cầu thủ người Đức cũng vừa dính chấn thương hồi đầu tháng 2 và chưa thể quay lại? Cảm giác lo sợ may mắn thêm một lần chẳng chịu ngoảnh lại với Tuấn Anh lại ùa về. Hết thật rồi sao, Tuấn Anh sẽ giải nghệ như lời hứa với người bố là bác sĩ của mình trước thềm giải đấu?
Nhưng không! Thật may mắn đó chỉ là một vết đau nhẹ ở lưng và thủ quân CLB HAGL đã rất sẵn sàng để xuất trận ngay từ đầu. Rốt cuộc cũng có lúc thần may mắn đứng về phía cầu thủ chỉ mới 24 tuổi này. Vậy nên, hãy thật mạnh mẽ và can trường để không phải ngã quỵ mà không thể tự gượng dậy một lần nào nữa, Tuấn Anh nhé!