6 tháng phiêu lưu ở Mexico làm nên một Guardiola vĩ đại
Trước khi có một sự nghiệp huấn luyện huy hoàng, Guardiola đã trải qua quãng thời gian ngắn ở Mexico, vốn được cho là có ảnh hưởng lớn đến công việc sau này.
Sau khi rời Al-Ahli vào năm 2005, Pep Guardiola quyết định thực hiện chuyến phiêu lưu sang Mexico. Ông đặt chân đến thành phố Culiacan ở phía tây bắc, được biết đến là pháo đài của ông trùm tỷ phú ma túy khét tiếng Joaquin “El Chapo” Guzman.
Ít ai nghĩ rằng đây chính là nơi mà HLV đương nhiệm của Man City bắt đầu quá trình trở thành một chiến lược gia được tìm kiếm nhiều nhất thế giới.
Bóng chày chứ không phải bóng đá là môn thể thao phổ biến nhất ở Culiacan và đội bóng địa phương mới được thành lập Dorados de Sinaloa khi ấy rơi vào cuộc đấu tranh trụ hạng một cách tuyệt vọng vào thời điểm Guardiola đến trong tháng 1/2006.
Đối với một cầu thủ 35 tuổi như Guardiola, người ta tưởng rằng ông đến đây để kết thúc sự nghiệp và kiếm một mức lương béo bở. Thế nhưng, sau khi đã giành được hơn một chục danh hiệu tại Barcelona, đã chơi ở giải đấu giàu có Qatar Stars League, đoạt huy chương vàng Olympic và đoạt Cúp châu Âu, đây không phải là chuyến đi để tìm kiếm phần thưởng tài chính hay giành thêm chiếc Cúp khác vào bộ sưu tập của mình.
Thay vào đó, Guardiola đã đến đây dưới sự giám hộ của người bạn cũ Juan Manuel Lillo, vốn mới tiếp quản băng ghế huấn luyện Dorados chỉ vài tháng trước.
Đây chính là thời điểm Guardiola bắt đầu chuẩn bị cho sự nghiệp của một trong những nhà cầm quân có được thành công ngoạn mục nhất lịch sử bóng đá hiện đại.
“Chúng tôi trải qua năm thứ hai của mình ở hạng đấu cao nhất và mới đưa Juan Manuel Lillo về làm huấn luyện viên của mình”, Juan Antonio Garcia - cựu chủ tịch và là một trong những người sáng lập Dorados - nhớ lại.
“Ông ấy nói với tôi là có một khả năng thực sự mà chúng tôi có thể ký kết với Pep, người vừa kết thúc hợp đồng của mình tại Qatar. Pep đã lấy được giấy phép huấn luyện của mình và mục đích chơi ở Mexico tất cả là nhằm được gần gũi với Juan Manuel”.
Hai người đã gặp nhau lần đầu vào năm 1998 khi Guardiola chơi cho Barcelona trong trận thắng Real Oviedo của Lillo 4-2. “Vào cuối trận đấu, ông gõ cửa phòng thay đồ và nói với tôi: “Tôi yêu đội bóng của anh, tôi đã nghe những điều tuyệt vời về anh, chúng ta có thể là bạn bè chứ”, Lillo nói. “Làm thế quái nào tôi có thể không muốn làm bạn với một cầu thủ mà tôi ngưỡng mộ nhiều như Guardiola?”.
Sau đó, họ tiếp xúc gần gũi với nhau và khi Lillo đã dẫn dắt Dorados, ông thấy rằng Guardiola đã dễ dàng bị thuyết phục để tham công việc với mình. Guardiola làm nhiệm vụ che chắn, bảo vệ trong sơ đồ 3-4-3 ưa chuộng của Lillo, ông ghi được 1 bàn thắng nhưng bị chấn thương dai dẳng dẫn đến việc chỉ ra sân 10 lần.
“Anh ấy đã có tâm lý của một huấn luyện viên”, Lillo ghi chú. Họ đã nói chuyện hàng giờ sau mỗi buổi tập luyện về tầm quan trọng của kiểm soát bóng và những cách khác nhau của việc đọc trận đấu.
“Guardiola đã nhận mức lương thấp nhất từ trước tới nay”, Garcia nói, nhưng Dorados đang trên bờ vực phá sản và có lúc họ đã phải ngừng trả tiền cầu thủ. “Điều đó đã không bao giờ xảy ra với Pep trước đây. Chúng tôi không trả cho ông ấy hay bất cứ ai nên các cầu thủ đã phản đối bằng cách không mặc đồng phục chính thức của CLB trong tập luyện. Pep không làm vậy như các đồng đội”.
Garcia cho biết thêm rằng, Guardiola là “một chuyên gia vĩ đại đã tạo sự đoàn kết trong phòng thay đồ. Ông là một nhà lãnh đạo và một huấn luyện viên trên sân, luôn luôn thiết lập đội bóng. Ông hoàn toàn tập trung vào việc chuẩn bị cho giai đoạn tiếp theo trong sự nghiệp của mình như là một huấn luyện viên”.
Trong khi Guardiola được rèn luyện tốt lối chơi kiểm soát bóng dưới thời dưới Johan Cruyff, cựu trợ lý HLV Dorados Raul Caneda lại tin rằng ông và Lillo đã giúp Pep tinh chỉnh sự hiểu biết về định vị tập thể, phòng thủ từ phía trước, có ý tưởng rằng phòng thủ và tấn công không tách rời các thực thể.
Guardiola luôn nghiên cứu đối thủ tiếp theo của Dorados một cách chặt chẽ và bất cứ khi nào vắng mặt vì chấn thương, ông sẽ bồn chồn bên cạnh Lillo trên băng ghế kỹ thuật để hỗ trợ việc hướng dẫn đội bóng.
“Nhiều cầu thủ ngày nay trở thành huấn luyện viên nhờ tên tuổi của họ nhưng Pep đã biết điều này là không đủ”, Caneda nói thêm. “Ông ấy rất thông minh, rất khiêm tốn và ham học hỏi, ông nhanh chóng trở thành một huấn luyện viên có đầy đủ những kiến thức tuyệt vời về trận đấu”.
Năm ấy, Dorados kết thúc mùa giải ở vị trí thứ tám, thứ hạng cao nhất trong lịch sử non trẻ của CLB. Vị trí ấy thường là đủ để tiến vào giai đoạn loại trực tiếp cuối cùng, nhưng thay vào đó, họ bị xuống hạng theo hệ thống phức tạp của Mexico với số điểm trung bình thấp nhất trong 3 năm qua. Đó là một kết cục bất hạnh cho Guardiola khi kết thúc sự nghiệp thi đấu lẫy lừng của mình.
Trước khi là HLV được thèm muốn nhất thế giới, Guardiola đã nhìn lại quãng thời gian của mình ở Mexico và mô tả Lillo là “một nhân vật quan trọng” trong sự phát triển của mình: “Tôi đánh giá cao anh ấy và tôi rất biết ơn anh, vì anh đã rất hào phóng thông qua kiến thức của mình truyền đạt cho tôi”.
Thật không may cho Lillo, tinh thần cạnh tranh của cựu học việc này luôn được ưu tiên hơn bất kỳ tình cảm nào trên sân. Họ đã tái ngộ ở Tây Ban Nha vào tháng 11/2010 khi Barcelona của Guardiola làm nhục Almeria của Lillo 8-0. Lillo đã bị sa thải ít giờ sau đó. Mặc dù vậy, ông khẳng định không có ác cảm. Những hỗ trợ của Lillo để Guardiola phát triển được ông coi là “một kinh nghiệm rất hài lòng”.