Bundesliga, 20h30 ngày 07/05, Ingolstadt - Bayern Munich: Đi tìm chân giá trị
Đầu năm 2013, người đại diện và đồng thời là anh trai của Pep Guardiola là Pere tuyên bố, Pep đã nhận lời dẫn dắt một đội bóng lớn ở châu Âu và sẽ chính thức quay lại với nghiệp cầm quân kể từ mùa 2013/14. Danh tính của đội bóng lớn kia nhanh chóng được làm rõ khi Bayern Munich xác nhận họ đã đàm phán xong với Pep Guardiola với bản hợp đồng có thời hạn trong vòng 3 năm.
Thời điểm đó, thông tin Pep "nên duyên" với Bayern không chỉ là tiếng sét đánh ngang tai Manchester United - đội bóng luôn coi Pep là mục tiêu số 1 sau khi Sir Alex Ferguson lui về hậu trường, mà còn khiến cho tất cả những ông lớn còn lại của bóng đá châu Âu phải cảm thấy e dè và run sợ.
Sau những thành công vang dội với Barcelona, Pep khi đó mặc nhiên được xưng tụng là chiến lược gia số 1 thế giới. Trong khi đó, Bayern lúc đó lại chính là đội bóng số 1 châu Âu với di sản là chức vô địch Champions League mà HLV Jupp Heynckes để lại trước khi giã từ sự nghiệp cầm quân. Đội bóng số 1 và Huấn luyện viên số 1, nếu là một phép tính cộng đơn giản, người ta tự hỏi Bayern và Pep sẽ cùng nhau thống trị bóng đá châu Âu trong bao lâu nữa, và cũng thú vị như câu hỏi với triết lý của mình, Pep sẽ biến đổi lối chơi của Bayern như thế nào để trở nên "vô đối" hơn nữa.
Trong suốt 3 năm tại nước Đức, Pep sẽ tạo được không ít dấu ấn về chiến thuật, tiêu biểu như phát kiến Philipp Lahm từ vị trí hậu vệ phải lên đá tiền vệ trụ hay vẫn duy trì được sự thống trị tuyệt đối tại Bundesliga dù các đối thủ cạnh tranh như Dortmund hay Wolfsburg đều có những quyết tâm cải tổ và thay máu. Nhưng điều mà người hâm mộ muốn thấy nhất, đó là Bayern của Pep sẽ khẳng định được vị thế bá chủ tại đấu trường châu Âu thì lại không diễn ra. Mỗi mùa, người ta lại thấy hai hình ảnh tương phản của Bayern, một là vừa đá vừa như dạo chơi tại vòng bảng, còn lại là trầy trật, lê lết khi bước vào giai đoạn knock-out.
Không có gì phải nghi ngờ, Bayern của Pep vẫn thể hiện được sức mạnh của một trong những đội bóng mạnh nhất châu Âu. Mùa nào họ cũng có tên trong nhóm 4 đội mạnh nhất. Nhưng không những chưa thể một lần là kẻ đứng trên tất cả, Bayern của Pep cũng chưa bao giờ đặt chân được đến trận đấu cuối cùng. Càng đau đớn hơn nữa cho những người Bayern, cả 3 lần họ bị loại đều là dưới tay những đội bóng đồng hương của Pep.
Với nhiều huấn luyện viên, việc mỗi mùa giành được một chiếc cúp đã là niềm vui to lớn. Nhưng với một số ít người khác, không đứng trên đỉnh cao nhất sẽ bị coi là thất bại. Đó là trường hợp của Pep, và như chính ông đã thừa nhận, vấn đề duy nhất đối với Pep có lẽ là do ông đã vô địch quá nhiều.
Mối lương duyên giữa Pep và Bayern đã gần đi đến hồi kết mà lại không có được một kết thúc viên mãn cho tất cả. Pep sẽ đến một đất nước mới và Bayern cũng sẽ có một vị thuyền trưởng mới. Nhưng điểm chung giữa họ, sau 3 năm cả hai sẽ cùng phải đi tìm lại chân giá trị của mình. Với Pep đó là sự khẳng định của một người sinh ra là để vô địch. Và với Bayern đó là lấy lại vị thế của kẻ đi chinh phạt.