Inter khủng hoảng: Chưa thấy đỉnh cao, đã thấy vực sâu
Từ thứ nhất xuống thứ 5, và còn có thể tụt xuống nữa, bởi Milan đã đứng ngay phía sau, với chỉ 2 điểm kém hơn. Đã thua 4 trong 9 trận gần nhất, trong khi 16 trận đầu tiên của giải, khi là một hiện tượng lớn và ngập tràn trong những lời ngợi khen, Inter chỉ thua có 2. Trong 9 trận đấu ấy, họ thủng lưới tới 13 bàn, trái ngược hẳn với chỉ 9 bàn trong 16 trận đầu giải. Sự sa sút không phanh ấy đã khiến Inter lần lượt để Fiorentina, Napoli và rồi Juventus vượt qua, để rồi bây giờ chỉ còn đứng trên Milan, đội bóng cũng hồi sinh mạnh mẽ và đã thu hẹp cách biệt với đội bóng của Mancini nhờ một loạt chiến thắng, trong đó có việc giáng cho Inter một trận thua liểng xiểng 0-3 (trước đó, Inter cũng thua đau Juve ở Cúp Italia).
Inter xuất sắc hồi đầu mùa và từng được khen ngợi đã không còn tồn tại nữa. Những hình ảnh trên tivi cho thấy nhiều điều: những gương mặt thất thần, những cái đầu cúi xuống, Mancini căng thẳng và cãi vã. Báo chí Ý viết rằng, trong phòng thay đồ, các cầu thủ nói rằng họ vẫn không tin là Inter lại có thể mất chiến thắng hoặc thậm chí thua trận, liên tiếp như thế kể từ trận thua Lazio ở những phút cuối cùng. Điều gì đã khiến một serie mất điểm như thế diễn ra từ phút 87 trở đi trong hơn một tháng qua?
Sự căng thẳng về tâm lí, sự ức chế nào đó, sự mất tập trung do xuống sức ở cuối trận, việc Inter thiếu vắng một thủ lĩnh thực sự (không phải là Icardi, mang băng đội trưởng, nhưng ít được tôn trọng, vì còn quá trẻ), sự bất mãn của các tiền đạo người gốc Balkan như Jovetic và Ljajic trước sự xuất hiện của Eder, hay điều gì, trọng tài chăng? Có ai nhận ra một điều nữa, chất lượng chơi bóng bổng của Inter đã giảm sút mạnh không (vài tháng trước còn là điểm mạnh của họ), chưa kể khả năng kiến tạo các cơ hội trước khung thành đối phương đã ngày càng ít đi, trong khi thể lực cũng là một vấn đề (trong khi Inter không phải chia sẻ sức lực ở Cúp châu Âu)?
Tìm lại niềm tin ở đâu?
Chỉ biết rằng, kể từ cuối tháng 12/2015, khi áp lực từ phía sau bắt đầu gia tăng, Inter bắt đầu rạn vỡ, hàng thủ bắt đầu tan chảy và thất bại bắt đầu tới. Nhưng câu chuyện bắt đầu từ những chỉ trích của Mancini với trọng tài, việc ông bị truất quyền chỉ đạo. Đối với một số nhà bình luận calcio, thì đó là sự khởi đầu. Sự mất bình tĩnh và căng thẳng của Mancini đối với những điều mà ông cho là trọng tài bất công đã ảnh hưởng đến tâm lí của các cầu thủ, làm từng người một sụp đổ. 8 thẻ đỏ từ đầu năm, nhiều nhất trong cùng kì kể từ 20 năm nay, là một minh chứng cho thấy điều đó. Và giờ, thái độ của các tifosi sân khách chống lại Mancini bỗng trở thành một sự kiện đáng chú ý, bởi có lẽ, người ta hiểu rằng, Mancini không phải là một điểm mạnh của Inter, không chỉ ở chỗ ông đã luôn xáo trộn đội hình hết trận này đến trận khác, mà ở chỗ họ tin rằng, tấn công Mancini sẽ làm suy yếu tâm lí của ông. Từ sau khi HLV Sarri của Napoli bị cấm chỉ đạo 2 trận vì rủa Mancini là đồng tính, họ bắt đầu trên ông. Trong trận Inter thua Juve ở Cúp Italia, có một băng rôn với dòng chữ "Mancini, ông làm gì vào ngày 08/03?". Trên sân Fiorentina mới rồi, các tifosi hát thành bài câu "Mancio, thừa nhận (là gay) đi thôi".
Sau trận thua Fiorentina, chủ tịch Thohir đã khẳng định luôn ủng hộ Mancini, một động thái nhằm thể hiện niềm tin của ông vào vị HLV 51 tuổi. Vị trí của Mancini hiện chưa bị đe dọa, nhưng rõ ràng, các ông chủ của Inter lo ngại. Họ đã chi gần 100 triệu euro mùa này cho việc mua sắm cầu thủ và đang chịu nợ hơn 300 triệu euro và chắc chắn không thể chấp nhận mùa này Inter kết thúc dưới vị trí thứ 3. Họ mong đợi một sự thức tỉnh mạnh mẽ từ phía Mancini và các học trò. Điều ấy liệu có đến ngay bây giờ hay không thì chỉ thời gian và chính các cầu thủ mới có thể trả lời, nhưng Milan đã rất gần họ rồi, ngay phía sau.
Mancini đã cho cả đội đóng quân ở trại tập Pinetina cho đến tận thứ Bảy, ngày diễn ra trận Inter-Samp, với hy vọng các cầu thủ của ông sẽ tìm lại được sự thanh thản và bình tĩnh cần thiết cho thời gian này. Họ đã đi tìm, hy vọng họ sẽ thấy...
Vấn đề của Inter là trọng tài?
Sau trận thua Fiorentina ở những giây cuối cùng, Inter đóng cửa với báo chí, một động thái cho thấy không phải họ không có gì để nói, mà thực ra, có rất nhiều điều cần thể hiện. Không ai bình luận gì về sự sụp đổ đang diễn ra cùng với thời điểm có thể xâu chuỗi các sự kiện liên quan đến trọng tài trong thời gian qua cho thấy, Inter đang rất bức xúc, từ cú đánh cùi chỏ của Berardi vào D'Ambrosio trong trận thua Sassuolo không bị trừng phạt, Alex không bị đuổi trong trận derby, những lỗi nặng của Fares và Spolli ở các trận đấu với Verona và Chievo không bị trọng tài nhìn thấy.
Sự bức xúc có thể đã lên đến mức đỉnh điểm sau án phạt mà Ủy ban kỉ luật của Lega Calcio giáng vào Inter sau trận thua, với việc treo giò 2 trận với Telles và Kondogbia, bị thẻ đỏ trận đó, khiến họ không thể dự trận derby nước Ý với Juve vào tối 28/02 tới. Số thẻ đỏ mà Inter đã phải nhận cho tới nay đã lên con số 8, nhiều chưa từng có kể từ cùng kì mùa 1995/96. Đó là chưa kể tới 3 lần Mancini bị truất quyền chỉ đạo.
Câu hỏi đặt ra, là phải chăng trọng tài đang nặng tay với Inter, hay bản thân họ đang thực sự có vấn đề về tâm lí, và muốn dùng vấn đề trọng tài để che giấu sự sụp đổ ấy?