HPL-S3: Khi Tú “khỉ” đả thương Sơn “phốc”
Dân phủi “nặng” Hà thành ngày trước không ai lạ gì hai ông anh Trà, Tú “khỉ” và Sơn “phốc”. Ít người ví họ là cặp bài trùng, nhưng có ở trên sân mới thấy, họ “tiền hô hậu ủng” cho nhau, hiểu nhau như gắn mắt sau lưng.
Bóng phủi thì cũng giống bóng chuyên, hết thời cầu thủ sẽ dần dần chuyển sang nghiệp cầm quân. Tú “khỉ” bôn ba nhiều và sớm hơn người đồng đội.
Khi Tú “khỉ” đã cầm Top Group đến nhẵn mặt, và năm nay còn kiêm luôn đội Phương Anh (không qua được vòng play-off), thì Sơn “phốc” đến giờ mới thực sự có tiếng tăm nhờ ngồi “ghế nóng” ở Thành Đồng.
Gọi là ghế nóng quả không sai, bởi Thành Đồng đang ở giai đoạn khó khăn, chuyển giao cả thế hệ lẫn lối chơi. Sơn “phốc” cũng đang phải chịu nhiều áp lực sau những kết quả không như ý.
Thành Đồng buộc phải chấp nhận một thực tế là các “ngôi sao” của họ không còn lung linh được mãi. Thành “Tuyên Quang” lâu rồi không thấy vào sân. Thắng “Xavi” trận đấu tuần này cũng mất hút luôn. Giang “say” không còn múa lân sư rồng, thay vào đó phải gân người lên phòng thủ…
Không phải Sơn “phốc” không muốn kế thừa lối đá tiki-taka đã thành thương hiệu của Thành Đồng. Nhưng con người trong tay anh không cho phép triển khai cách chơi quyến rũ hớp hồn ấy nữa. Các em trẻ được “cài” dần vào đội chính không bắt được nhịp trận đấu, và tỏ ra non nớt so với ngay cả những đối thủ hạng trung.
Thành Đồng từ Barca, buộc phải biến mình thành Juve, với một lối chơi rình rập, chờ thời, lối chơi mà những người quen chiêm ngưỡng họ sẽ cảm thấy có một cái gì đó hơi giống… khổ nhục kế. Và không chỉ khán giả, chính những cầu thủ Thành Đồng cũng đang bức bối.
Top Group của Tú “khỉ” cũng khởi đầu không tốt, thua đến 2/3 trận đầu tiên. Phương “Vertu” vẫn nổ súng, nhưng lối chơi xây dựng quanh siêu tiền đạo này đang đi vào bế tắc. Đơn giản vì chấn thương của Phương không cho phép anh di chuyển nhiều và nhanh, nên khoảng trống cho các đồng đội không còn mênh mang như trước.
Tuy vậy, trong một buổi chiều khắc nghiệt, Top Group của Tú “khỉ” già dơ, bản lĩnh hơn khi quần cho đối thủ mệt nhoài trong hiệp 1 và tung những đòn quyết định ở hiệp 2.
Sự khác biệt giữa Top với Thành Đồng nằm ở tính hiệu quả của những cú sút xa. Cả hai đều không nhập được vào vòng cấm của nhau (Phương “Vertu” có một tình huống hiếm hoi thì đá đập xà), nhưng khi cần nhả đạn tầm trung thì Phương “Vertu” hay Duy “tễu” làm tốt hơn hẳn đối thủ.
Pha nhả bóng của Tùng “Milan” là rất đúng tầm, nhưng phải thừa nhận bản năng sát thủ của Phương với cú ra chân vừa căng vừa hiểm hóc. Quả “búa tạ” của Duy “tễu” thì lấp mặt thành khiến Tiến “Triệu” đổ người chậm.
Bàn thua thứ ba kiểu “Massimo Taibi” của Tiến “Triệu” là một hình ảnh hiếm thấy ở thủ môn dạn dày này. Nó không có nhiều ý nghĩa về mặt chênh lệch tỷ số, nhưng lại xát thêm muối vào niềm kiêu hãnh của Thành Đồng, như con hổ nhớ rừng.
Tú “khỉ” thở phào nhẹ nhõm sau khi có 3 điểm từ tay một đối thủ, về lý thuyết, là rất cứng. Trong khi ấy, người “tri kỷ” của anh – Sơn “phốc” lặng lẽ và đơn độc xếp đồ. Những người hiểu chuyện đều cảm nhận rằng ở Thành Đồng, rất nhiều thứ đang không ủng hộ Sơn “phốc”. Cũng may mà đây là HPL, chứ không phải Ngoại hạng Anh – lò “xay” HLV.
ĐỨC ANH