Viễn cảnh Pep bỏ Man xanh, chọn Man đỏ: Vì sao?
99% Pep sẽ chia tay Bayern
Khi Chủ tịch Bayern, Rummenigge tuyên bố: “HLV cũng như cầu thủ, người đến người đi, không ai không thể thay thế”, tất cả đều hiểu BLĐ “Hùm xám” coi như gián tiếp thừa nhận thất bại trong nỗ lực giữ chân . Trước đó Bayern đề nghị Pep gia hạn với mức lương kỷ lục dành cho một HLV, ông lắc đầu từ chối.
Và sau khi Bayern tuyên bố muốn chốt mọi chuyện trước Giáng sinh hoặc chậm nhất là trước khi năm 2015 khép lại, Pep chọn cách im lặng. Qua đó có thể hiểu là câu trả lời của Pep: đi hết hợp đồng hiện tại (6/2016) và chỉ thế thôi, không thêm nữa! Còn khi thông tin rộ lên rằng Man City trải thảm đỏ với mức lương hơn 13 triệu bảng/năm và nào là “Pep và Man Xanh đã ký thỏa thuận sơ bộ”, Pep vẫn không hé răng nửa lời.
Lần này, sự im lặng của Pep được tạm hiểu là những gì báo giới đồn thổi về việc ông chuyển tới là “thật”. Thực tế, việc Man City hết đưa về những sếp cũ ở Barca (từ Soriano tới Begiristain) cũng như liên tục ve vãn Messi, càng khiến người ta nghĩ rằng Pep đến Etihad đến nơi. Và như thế, nếu Pep “lật kèo” vào phút chót và chọn Man Utd thay vì tới Man City, đó chẳng khác nào vụ lật kèo thế kỷ trong giới HLV. Nhưng mọi thứ đều có những nguyên nhân lý giải.
Tạm đặt giả thiết Pep Guardiola sẽ bỏ qua Etihad để chọn Old Trafford làm bến đỗ, đó chắc chắn phải là quyết định được tính toán rất kỹ, bởi ai cũng biết Pep thông minh nhường nào. Thực tế, nếu đặt hai CLB lên bàn cân, những quyền lợi Pep được hưởng khi chọn mỗi đội bóng không khác nhau là bao, xét về tiêu chí lương bổng hay quyền tự quyết về khâu chuyển nhượng cũng như tầm ảnh hưởng với BLĐ và trong phòng thay đồ. Như thế, nên nhìn nhận vấn đề dưới những góc độ khác.
Thứ nhất, khi HLV chọn một đội bóng để làm việc, đặc biệt với những chiến lược gia lừng danh như Pep, đó phải là bến đỗ tương xứng về danh tiếng. Không phủ nhận với cả tỷ bảng đổ vào đầu tư cùng 2 chức VĐ Anh giành về trong 4 mùa đã qua đang dần khẳng định vị thế ở xứ sở sương mù. Nhưng nó vẫn chẳng là gì so với 13 chức VĐ trong kỷ nguyên EPL của Man Utd. Và xét về tầm ảnh hưởng ở châu Âu cũng như độ phủ sóng, sức hút trên toàn cầu, nửa đỏ thành Manchester vẫn áp đảo hoàn toàn. Hơn ai hết, Pep hiểu rõ vị thế, tên tuổi của ông sẽ còn được nâng tầm đến đâu một khi dẫn dắt Man Utd.
Thứ hai, với bề dày truyền thống giành vinh quang, có thể nhận thấy triết lý và “văn hóa bóng đá” của Man Utd rõ rệt hơn nhiều so với “gã hàng xóm ồn ào” Man City. Nói cách khác, ở , Pep dễ thấm “tinh thần, văn hóa Man Utd”, điều mà ông từng cảm nhận được ở Barca với tư cách một người con xứ Catalan. Nếu Man Utd đã có triều đại kéo dài 26 năm với Sir Alex Ferguson thì họ cũng muốn thiết lập một đế chế mới lâu dài và ổn định.
Điều này có lợi cho Pep, thay vì dấn thân vào cuộc phiêu lưu “sặc mùi tiền” ở Etihad, nơi đã có ít nhất 3 người ngồi vào ghế chỉ đạo từ khi được các ông chủ Ả-rập bơm tiền để phục vụ tham vọng vô địch Anh và cả Champions League. Nói cách khác, nếu đồng ý tới Man City, Pep hoàn toàn phải có thể đối mặt nguy cơ bị sa thải, sau chỉ 1 mùa không thành công. Còn nhớ, hồi đầu tháng trước thống kê của tờ Mail đã chỉ ra rằng “tuổi thọ” của HLV ở Premier League đã giảm từ 2,6 năm xuống còn 1,91 năm/người tính đến hết mùa trước. Và riêng ở Man City trong kỷ nguyên EPL, đã có tới 10 HLV đến rồi đi, bình quân mỗi người có 2,13 năm làm việc. Nếu cần một ví dụ điển hình, hẳn chưa ai quên ngay cả chiến lược gia lẫy lừng như Carlo Ancelotti cũng từng bị Chelsea thẳng tay sa thải sau mùa thứ 2, dù mùa đầu ông mang về cú đúp Premier League và FA Cup. Đó là cái giá phải trả khi đến với những gã nhà giàu ăn xổi như Man City hay Chelsea.
Sau cùng, bởi mỗi tính toán lựa chọn của Pep đều cho thấy “cửa an toàn” tối đa cho khả năng thành công, hẳn ông phải nhìn thấy cơ hội giành những danh hiệu của Man Utd trong tương lai gần. Nên nhớ, khi rời Barca, Pep chọn Bayern bởi đó là đội bóng số 1 nước Đức, nghĩa là ở đó cơ hội để tối thiểu giành được một danh hiệu lớn - mà ở đây là chức VĐ Bundesliga - rất cao. Với , việc giành lấy Cúp Premier League từng được xem như... chuyện hiển nhiên mỗi mùa.Thất bại trong 2 năm qua là điều tất yếu sau màn chuyển giao quyền lực thế kỷ, với sự ra đi của Sir Alex Ferguson.
Giờ Man Utd dần ổn định và hẳn Pep đã nhìn thấy ngày “Quỷ đỏ” tìm đường trở lại ngai vàng bóng đá Anh không xa. Xét trong chừng mực nào đó, cách Pep chọn bến đỗ rất giống với... khắc tinh của ông, Jose Mourinho, người sau khi rời Porto luôn đến những CLB mạnh nhất và tối thiểu cũng phải chinh phục được chức VĐQG. Đó chính là cách khiến người ta không bao giờ quên mà phải liên tục nhắc đến tên tuổi của một HLV. Với Pep cũng vậy, dù tài năng đến mấy ông cũng cần những danh hiệu vun đắp cho thương hiệu của mình qua từng năm.
Pep đánh bóng cho “Quỷ”
Hành trang Pep Guardiola mang đến Old Trafford sẽ khiến Man Utd nở mày nở mặt kiêu hãnh. Bởi 4 năm với Barca, Pep đã giành tới 14 chiếc Cúp lớn nhỏ, từ nội địa tới châu Âu và cả tầm thế giới. Sau 2 mùa vừa qua với Bayern, Pep cũng có thêm 5 chức VĐ ở các sân chơi. Ngoài ra còn một loạt danh hiệu cá nhân cao quý. Xem ra sân Old Trafford có lẽ sẽ phải bố trí thêm một phòng trưng bày trong khu vực lưu niệm để giới thiệu hết những danh hiệu của Pep. Nó nào đâu có kém những chiến tích Sir Alex Ferguson từng gặt hái trong gần 3 thập kỷ cầm quyền.
Pep = 49 triệu bảng
Nếu thực sự muốn có Pep Guardiola, Man Utd cần chi 7 triệu bảng để đền bù 1 năm hợp đồng với HLV Louis van Gaal. Bên cạnh đó, nếu Man Xanh đã hứa hẹn sẽ trả cho Pep mức lương còn cao hơn mức Jose Mourinho đang hưởng (13,2 triệu bảng/năm), Man Utd cũng khó có thể trả thấp hơn. Nếu tạm lấy con số làm tròn 14 triệu bảng và bản HĐ có thời hạn 3 năm giống như Pep ký với Bayern, Man Utd sẽ tốn 42 triệu tiền lương cho Pep. Tổng cộng thương vụ này ngốn tới 49 triệu bảng.