Cafe 24h: Chỉ đẹp thôi, chưa đủ
Lại phải nói về Hoa hậu, vì chí ít cũng vẫn còn là đề tài nóng. Hơn nữa, đại thi hào Nga Mikhailovich Dostoyevsky cũng đã kết luận thành chân lý rồi: “Cái đẹp cứu rỗi thế giới”.
Người ta vẫn còn ồn ào bởi chuyện những cô hoa hậu, chiếc vương miện trao nhầm hay anh chàng MC lém lỉnh đã chơi khăm cả tỷ người để trở nên nổi tiếng hơn, theo kiểu… đốt đền.
Có một điều, bất kỳ cuộc thi hoa hậu nào cũng gây tranh cãi về chuyện ai đẹp hơn, ai xấu hơn. Và như người ta hay bảo: Cô Á hậu mới là người đẹp nhất. Chẳng biết vậy có đúng không nhưng một số cuộc thi sắc đẹp ở Việt Nam thì Á có khi đẹp hơn Hoa về mặt dung nhan nhưng để đánh giá một Hoa hậu, người ta cần nhiều tiêu chí khác.
Chẳng hạn, thí sinh dự Hoa hậu Hoàn vũ nhà mình mới thi hôm rồi. Bảo đẹp không? Tất nhiên là đẹp. Trước ngày Chung kết thì nhiều người cũng đoán ít nhất là Top 5, may mắn hơn có khi Á hậu, bét cũng phải…”ớ” hậu. Nhưng như ta đã thấy, trượt khỏi Top 15. Đúng kiểu… vua vòng loại Tây Ban Nha thuở nào - dự giải thế giới toàn…tạch ngay vòng bảng, trước khi thăng hoa từ EURO 2008.
Có chuyên gia về sắc đẹp bàn thế này: “Về thể hình, không ít người đẹp châu Á đều có khiếm khuyết về cơ thể là lưng dài và chân ngắn, chân khẳng khiu, mông lép, ngực nhỏ và làn da thiếu săn chắc, gợi cảm. Các người đẹp ở ta thường sợ nắng, sợ gió, tập thể hình nhưng ít rèn luyện thể chất ngay từ bé để có một sức bật dẻo dai thay vì chỉ một dáng vóc đẹp. Họ cũng thiếu tính hoạt bát, năng nổ… nên hầu hết không được đánh giá cao trong các hoạt động bên lề. Chưa kể, thí sinh cần nói thành thạo tiếng Anh, trả lời câu hỏi phải thể hiện được cá tính, con người và sự thông minh ứng xử, không rập khuôn, sáo rỗng…”.
Tất cả những điều này, “mang chuông đi đánh xứ người” thì phải qua đào tạo, không phải cứ đẹp là thắng. Người ta bảo: Hoa hậu xứ người tập luyện từ tuổi thiếu niên và họ chuẩn bị cho các cuộc thi quốc tế nhiều năm trời. Các lò luyện nhan sắc trong nước cũng làm việc cật lực nhưng vẫn chưa đi ra khỏi lối mòn đào tạo theo kiểu lấy ngọn, bỏ gốc.
Thế mới thấy, cái đẹp cứu rỗi thế giới nhưng chưa chắc làm ra được chiến thắng cho người sở hữu cái đẹp.
Ví dụ nhé, đội U.19 VN chẳng hạn. Cách đây 1 năm đá đẹp như Arsenal, cầu thủ kỹ thuật điêu luyện, phong cách chơi bóng ít... phạm lỗi và được yêu mến, ca ngợi như là hy vọng của tương lai giúp BĐVN sang một trang mới. Tuy nhiên, họ có đi đến cùng chiến thắng không? Xin thưa là không, toàn thua chung kết, cái thua kiểu Hoa hậu bị cướp vương miện và ngậm ngùi. Phải mãi đến giải đấu giao hữu trên sân nhà gần đây mới có chiến thắng đầu tay.
Cái đẹp của HA.GL, thả vào V.League chả khác nào hoa giữa rừng gươm để rồi bị giày vò, chà đạp.
Hôm nay, Công Phượng ký hợp đồng với một CLB của Nhật Bản. Không phải là đi thi mà là đi du học. Đi để thấy hiệu quả, đi để thấy chỉ đẹp thôi là chưa đủ để thành công.