Paolo Maldini: “Chúng tôi điên rồ như thể sắp đánh nhau”
Trong dịp kỷ niệm 10 năm thất bại lịch sử trong trận chung kết Champions League của Milan trước Liverpool, Maldini đã có dịp ôn lại cuộc đời mình và kể về những kỷ niệm gắn bó với Milan. “Tôi bắt đầu tập luyện ở đó khi mới 10 tuổi và rời đó khi tôi 41 tuổi. Bố tôi, Cesare, từng là đội trưởng đội bóng, các con tôi hiện học tại Học viện Milan. Đó không chỉ là đội bóng của riêng tôi, mà là một phần cuộc đời tôi. Gia đình tôi thích màu sắc đó. Nhưng bây giờ khi nhìn màu áo đó, tôi cảm thấy buồn.
Chúng tôi, cùng với những cầu thủ vĩ đại, đã xây dựng thứ gì đó thật bản sắc, nhưng họ không cảm nhận được tầm quan trọng của những người đàn ông chân chính và mọi người xung quanh. Không thể tin nổi, chỉ còn duy nhất Franco Baresi làm việc ở đó, không hề có một cựu cầu thủ nào khác. Điều đó thật buồn. Milan có truyền thống vĩ đại, nhưng họ hoàn toàn đánh mất nó. Thế nên, thế hệ trẻ hiện nay không hiểu điều đó. Ở đó có toàn bộ lịch sử của CLB, nhưng bây giờ nó khác hoàn toàn”, Maldini nói.
Maldini xác nhận Arrigo Sacchi là người rất cứng rắn, thậm chí có chút điên rồ trong tập luyện, với việc yêu cầu các cầu thủ tập luyện tới nhoài người cả về thể xác lẫn tinh thần, đặc biệt là các hậu vệ luôn phải tập đi tập lại những bài chiến thuật và động tác phòng ngự. “Mỗi ngày, chúng tôi lặp lại các bài tập. Thế nên, nếu tôi, Baresi, Costacurta và Tassotti lúc này có gặp nhau, chúng tôi vẫn có thể chơi như thời thập niên 90. Nó đã đóng đinh trong tâm trí tôi. Đó là một trong những bí mật thành công của chúng tôi”, Maldini kể với vẻ đầy tự hào.
Huyền thoại bóng đá Milan và Italia cũng không giấu giếm cảm giác sững sờ khi nhớ về kỷ niệm buồn Istanbul. “Đó chỉ là 6 phút điên rồ. Chúng tôi chẳng thể làm gì được hơn. Điều tồi tệ là khi trở về Milan, các CĐV chờ đón ở đó và gào thét phẫn nộ. Trước đó, chúng tôi đã ăn mừng ngay sau hiệp 1. Khi chúng tôi vào phòng thay đồ, mọi thứ như điên rồ. Các cầu thủ gào thét lẫn nhau, cứ như thể sắp đánh nhau tới nơi. Và rồi Ancelotti quay sang mọi người và nói: “Im lặng! Trong 5 phút, tôi muốn các cậu im lặng! Tôi không muốn nghe bất kỳ ai nói!”. Chúng tôi ngồi im, bình tĩnh trở lại, rồi bắt đầu nói về những gì làm tốt, chưa tốt và hướng đến hiệp 2. Trong thâm tâm, tôi nghĩ chúng ta đã có cơ hội lớn, nhưng tôi không nói gì – Không ai nói gì”.
“Tôi còn nhớ bàn thua đầu, khi đó Gerrard, Stam và tôi ở đó, tôi chuẩn bị cảnh báo Stam, nhưng tôi không thốt lên được lời nào. Và quả bóng xuất hiện, Gerrard ghi bàn. Và tôi tự nhủ: Trời ơi, sao mình không nói được gì vậy?”, Maldini nhớ lại. Trung vệ lừng danh thừa nhận không muốn đối mặt với Gerrard và đồng đội trong trận chung kết giữa Milan và Liverpool 2 năm sau đó. Khi ấy, Maldini bị đau dai dẳng và liên tục sử dụng thuốc giảm đau. Anh cho biết không nhớ nhiều về trận đấu, nơi Pippo Inzaghi lập cú đúp, làm tan vỡ những trái tim Liverpool và mang về chiến thắng cho Milan tại Athens.
THÀNH LƯƠNG