Chelsea sa thải Mourinho là… dại
Bởi giữa nguyên tắc và thực tế là 2 thứ khác nhau. Điều Chelsea cần nghĩ kỹ, xem thực trạng và giải pháp của Chelsea có phải thực sự nằm ở Jose Mourinho, và họ có nên thực hiện một nguyên tắc cứng nhắc, rằng cứ khi đội bóng chơi kém là sai thải HLV hay không. Cần phải nhấn mạnh, phẩm chất cầm quân của Mourinho đã được thử thách qua hơn 1 thập kỷ, thậm chí chính tại Chelsea ông đã mang về không ít danh hiệu. Ít nhất, người Chelsea có thể tự trả lời rằng Mou không phải là HLV tồi.
Điều đó sẽ được kiểm chứng, trong một giả thiết nếu Chelsea chấm dứt hợp đồng với Mourinho thì sẽ có CLB khác sẵn sàng trải thảm đón nhận. Chẳng hạn như hiện tại, đội bóng nhà giàu PSG đang nhăm nhe đưa Mourinho đến với nước Pháp, bất kể là với chi phí nào. Nói cách khác, vào lúc này Chelsea cần phải hiểu rằng Jose Mourinho có thể đúng là đang khiến họ… chán ngấy nhưng con người này lại là mục tiêu quyến rũ của những kẻ khác. Họ đang chờ đợi Chelsea hết sự kiên nhẫn với Mourinho để lôi kéo về phía họ. Chelsea có thể phải hối hận về chuyện này.
Đấy là chưa tính đến khả năng bản thân BLĐ Chelsea cũng gặp khó khăn lựa chọn người kế nhiệm khi sa thải Mourinho. Sự có mặt của thuyền trưởng mới chưa chắc đã làm Chelsea tốt lên, trong khi nếu giải tỏa áp lực cho Mourinho lúc này có thể giúp Chelsea và Mourinho vực dậy.
ĐĂNG TÚ
Đừng cố làm “tay trộm”
Nếu không giúp Chelsea cải thiện thành tích hoặc kết thúc mùa bóng với một chỗ đứng thấp kém trên BXH thì đến lúc đó Jose Mourinho cần phải có sĩ diện của một người “tài giỏi nhất” như tuyên bố của chính ông. Bởi xét về bản chất, việc Chelsea trả tiền cho Mou là để ông nối dài tiếp những thành công cho đội bóng. Chelsea có thể chấp nhận sự yếu kém mang tính thời điểm chứ không thể để diễn ra trong cả một chiến dịch dài.
Đến lúc đó, giải pháp tốt nhất là Jose Mourinho tự nguyện chấm dứt hợp đồng và bỏ đi những ràng buộc về hợp đồng lương “khủng” được ký kết giữa 2 bên. Bởi khi ấy, Chelsea không phải chịu khoản chi phí lãng xẹt do trót cam kết đãi ngộ hậu hĩnh cho Mou và bản thân Mourinho cũng giữ được mối quan hệ tốt đẹp với BLĐ CLB London. Nói như tờ Metro, Mourinho không nên tự biến mình thành “tay trộm két của Chelsea” khi đôi bên đôi ngả.
Được cái nọ, mất cái kia?
Những thành tựu quá lớn trên sân cỏ đã giúp Mourinho có được thêm tầm ảnh hưởng về mặt xã hội và chính điều đó khiến ông xuất hiện nhiều hơn trong các sự kiện không liên quan gì đến bóng đá trong thời gian gần đây.
Chẳng hạn như cuối năm 2014, “Người đặc biệt” dẫn vợ con tham gia vào chương trình của hãng đồ lót Victoria’s secret. Cũng trong tháng 9 vừa qua, ông cũng xuất hiện trong lễ trao giải của tạp chí thời trang GQ diễn ra ở London (Anh). Jose Mourinho như dấn thân vào… showbiz.
Có thể, đó là nguyên nhân khiến Mourinho đang thất bại trong lĩnh vực sở trường của ông – bóng đá, bởi về mặt nguyên tắc thì thời gian ông tham gia sự kiện phi thể thao cũng đồng nghĩa là quỹ thời gian tập trung cho chuyên môn bị thu hẹp đi.