Ngoại hạng Anh: Lên giá nhờ “đá thật”?
Một trong những nguyên nhân chính dẫn tới hiện tượng ấy thật ra đang thường xuyên bị che lấp dưới những mỹ từ như “đam mê”, “yêu bóng đá”… Ở một góc độ nào đó, bản quyền truyền hình của Premier League đang tăng chóng mặt mà vẫn được châu Á hào hứng đón nhận là nhằm đáp ứng nhu cầu của... dân cá độ, vì đồng thời, khu vực này cũng là thị trường màu mỡ nhất của thế giới đỏ-đen. Sở dĩ dân cá cược ở châu Á “kết” Premier League một phần là do họ tin rằng các đội phần lớn đều... đá thật.
Một chuyên gia về kinh doanh thể thao quốc tế phân tích: “Một trong những ưu điểm lớn nhất của Premier League là tính cạnh tranh quyết liệt giữa các đội. Nếu NHM cảm thấy cực kỳ khó đoán kết quả các trận đấu của Premier League và những đội mạnh ở giải này không chiếm ưu thế tuyệt đối, họ sẽ chọn giải vô địch Anh với ý tưởng không chỉ nhằm cá độ, mà còn để thưởng thức. Đấy là chưa kể Premier League còn có đặc điểm là bất kỳ đội chiếu dưới nào cũng có thể giành chiến thắng trước những đối thủ mạnh hơn, cũng như các đội mạnh như Man Utd đều có thể sảy chân bất kỳ lúc nào. Yếu tố bất ngờ càng giúp Premier League dễ bán bản quyền truyền hình hơn”.
Dĩ nhiên là nếu bàn về thị trường cá cược, thị trường ở Mỹ cũng có tiềm năng chẳng kém châu Á. Không khó nhận ra điều đó khi người Mỹ mê bóng rổ, môn thể thao tạo điều kiện gần như tối đa cho dân mê đỏ-đen có thể đặt độ bất cứ thời điểm nào. Đến lúc này, Premier League vẫn chưa có giờ thi đấu thật sự phù hợp với cuộc sống của dân Mỹ, vì thị phần bóng đá chủ yếu vẫn chỉ có dân gốc TBN, BĐN hoặc Ý hưởng ứng. Nhưng chỉ cần phục vụ các thượng đế ở châu Á thôi cũng đủ cho Premier League và các tập đoàn đi “buôn” bản quyền truyền hình giải đấu hốt bạc rồi.