Hậu vệ Thanh Hào: “Hãy trả lại sự công bằng!”
Đầu mùa 2015, Hào cùng với Bửu Ngọc xin được thanh lý với Đồng Tháp. Trải qua rất nhiều khó khăn, phải nhờ đến luật sư can thiệt, họ mới “thắng” được CLB và được ra đi. Hơn ai hết, Thanh Hào hiểu vấn đề, câu chuyện và muốn lên tiếng để chia sẻ với Duy Khanh, về cách làm bóng đá không giống ai ở Đồng Tháp.
“Đã từng ở trong hoàn cảnh của anh Khanh nên tôi có thể hiểu. Trước khi được giải thoát, Đồng Tháp nợ tôi 6 tháng lương, mỗi tháng 18 triệu tính ra gần 120 triệu. Trong khoản thưởng 2 tỷ đồng cho chức vô địch hạng Nhất 2014, được xếp loại A nên tôi cũng được gần 80 triệu. Khi tôi đề xuất ra đi thì bị làm khó, cụ thểlà ông Lê Ngọc Chức bắt tôi phải bồi thường 1,5 tỷ đồng. 4 năm thi đấu, không nhận được một đồng tiền lót tay nào cả trong khi tiền lương thì luôn bị chậm, có khi gần 6 tháng mới được nhận một lần. Nếu tính 700 triệu tiền bỏ ra để đền bù cùng với tiền lương thưởng CLB nợ, tôi đã phải bỏ ra gần 900 triệu để mua lại sự tự do, để họ tha cho tôi
Không thể nói hết sự phũ phàng của lãnh đạo CLB. Thời điểm xin ra đi, tôi vẫn còn hợp đồng nhưng ông Chức đuổi tôi ra khỏi đội bóng. Họ không cho tập, không cho sinh hoạt cùng và làm đủ thứ. Làm vậy thì còn gì gọi là tình nghĩa nào? Đồng Tháp là nơi phát hiện, đào tạo và giúp tôi có được ngày hôm nay nhưng cách làm như vậy, làm sao tôi có thể vui vẻ nói lời cảm ơn khi chia tay. Tiền, tiền và tiền, họ cũng “qua cầu rút ván”, sống không có chút cái tình.
Làm gì cũng phải cũng phải có sự công bằng, sống thì phải có tình, có lý. Là cầu thủ, chúng tôi cũng đã đổ mồ hôi, nước mắt cũng chỉ vì kiếm tiền lo cho gia đình. Nếu như chúng tôi đã không làm gì sai thì cũng đừng ép người quá như vậy. Các anh, các chú làm như vậy sau này cầu thủ nào dám về chơi và cống hiến cho đội bóng nữa? Hãy trả lại sự công bằng cho Duy Khanh”, Thanh Hào chia sẻ.
“Tôi đã từng khuyên anh Khanh nên im lặng. Phải biết chấp nhận chờ đợi, nếu làm ầm ĩ lên thì mình sẽ chịu thiệt vì họ có chức có quyền. Thế nhưng có lẽ vì bức xúc cho mình và những đồng đội khác nên anh không thể chịu nổi. Và bây giờ bị ép, bị làm khó nhưng đành phải chấp nhận đau thương vì thấp cổ bé họng. Tôi mong rằng sẽ có sự công bằng với anh Khanh cũng như 10 đồng đội khác”.
Tiểu Phong (ghi)