Siêu kình ngư huyền thoại Michael Phelps ngán nhất là COVID-19!
Trong một cuộc trò chuyện gần đây, huyền thoại bơi lội người Mỹ Michael Phelps đã tâm sự khá cởi mở về cuộc chiến chống trầm cảm do COVID-19 gây ra.
Đồng thời anh khuyến cáo mọi người, kể cả các VĐV nên công khai những khó khăn về tinh thần nhằm giải tỏa bớt áp lực, cũng như có thể nhận được sự hỗ trợ cần thiết.
"Các bạn muốn biết sự thật của tôi? Làm thế nào mà tôi xoay sở trong thời gian giãn cách giữa đại dịch toàn cầu?" - Michael Phelps mở đầu. "Trong những tháng đó, tâm trạng của tôi luôn phập phồng.
COVID-19 là một trong những giai đoạn đáng sợ nhất mà tôi từng trải. Tôi mừng vì tôi và gia đình vẫn an toàn, khỏe mạnh.
Tôi mừng vì chúng tôi không phải lo lắng như nhiều người khác về việc thanh toán các hóa đơn hoặc mua thực phẩm.
Thế nhưng, tôi vẫn cảm thấy khó ở. Tôi muốn mọi người biết rằng không chỉ có họ cảm thấy phiền muộn.
Nhiều VĐV chúng tôi cũng đang phải chống chọi với nguy cơ suy sụp tinh thần đáng sợ hơn bao giờ hết."
Michael Phelps đánh giá về COVID-19: "COVID-19 là thách thức mà tôi chưa từng ngờ tới. Mọi thứ đều không chắc chắn. Và rồi bị nhốt trong nhà. Kèm theo là những câu hỏi. Rất nhiều nghi vấn.
Khi nào đại dịch chấm dứt? Cuộc sống sẽ thế nào khi đại dịch trôi qua? Mọi thứ tôi đang làm có giúp tôi an toàn? Gia đình tôi có an toàn không?
Tất cả như khiến tôi phát điên. Tôi đã quen với việc đi lại, thi đấu và gặp gỡ mọi người. Vì thế, tôi luôn cảm thấy đứng bên bờ vực thẳm. Tôi luôn trong thế bị động. Tôi rất dễ bị kích động.
Có những lúc tôi cảm thấy mình thật vô dụng. Đó là những lúc tôi hoàn toàn suy sụp. Tôi ước gì mình không phải là mình. Tôi không thể kiểm soát được gì cả. Tôi không muốn chịu đựng thêm nữa.
Cảm giác đó gần giống như bộ phim "The Last Dance" lúc Michael Jordan ngồi trên ghế, rít điếu xì gà và giống như đang nghĩ, "Xong! Nghỉ!". Anh ấy đã không chịu được nữa.
COVID-19 đem đến cảm giác choáng ngợp nhất mà tôi từng trải trong đời. Do đó có lúc tôi không muốn còn là mình nữa. Tôi chỉ ước mình hóa thành một người nào khác.
Có một đêm, tôi ân ái với Nicole, vợ tôi. Chuyện chăn gối không ổn lắm. Nhưng cùng lúc đó, tôi có thể giải tỏa mọi cảm xúc bị dồn nén. Đôi khi chúng ta chỉ cần như vậy. Sau đó tôi cảm thấy tốt hơn.
Và cần gì nữa để chống lại trầm cảm? Với tôi, tôi chọn gym mỗi ngày trong ít nhất 90 phút. Đó là điều đầu tiên tôi làm.
Tôi thường thức dậy khoảng giữa 5h15-7 giờ sáng. Không cần đồng hồ báo thức. Nếu là 7 giờ, tôi sẽ cho bọn nhóc ăn, nhưng nếu sớm hơn, tôi sẽ trốn đến phòng gym.
Dĩ nhiên là có những ngày tôi không muốn đến phòng tập. Nhưng tôi buộc mình phải tập. Tôi biết điều đó có ích cho cả thể xác lẫn tinh thần của mình.
Nếu ngày nào tôi không tập, bữa đó thật là thảm họa. Trong đầu tôi phát sinh nhiều tiêu cực. Và khi điều đó xảy ra, chỉ có tôi mới có thể ngăn chặn. Và thường là không thể chấm dứt ngay. Nó giống như một cuộc hành xác."
Với một kình ngư như Michael Phelps, anh đương nhiên còn giải pháp khác: "Khi bơi, bể bơi là lối thoát cho tôi. Tôi có thể chuyển mọi tức giận thành động lực.
Tôi còn học được rằng ở những thời điểm mất kiểm soát, điều quan trọng là biết lùi lại một bước. Hãy thở thật sâu rồi tự hỏi: Những cảm xúc này từ đâu tới? Tại sao mình lại nổi giận như vậy?
Đó là những điều tôi học được khi được điều trị. Đó là những điều tôi dạy cho 3 chú nhóc của mình. Và khi xúc động như vậy, chúng ta luôn không muốn làm những điều "đúng đắn" hoặc hiểu rõ điều mà chúng ta nên làm.
Nhưng nếu sự bức bối vượt quá sức chịu đựng thì sao? Tôi sẽ tự rời xa mọi người. Tôi không muốn các con nhìn thấy mình trong cảnh bất lực đó.
Vì vậy, tôi về phòng mình, hoặc vào văn phòng hay đến trước tủ quần áo. Đơn giản là tôi cần một không gian yên tĩnh để suy nghĩ và lấy lại tỉnh táo."