Sau nhiều năm thi đấu đỉnh cao, cô vừa cùng ZUS Coffee Thunderbelles lần đầu tiên dự chung kết PVL 2025, mở ra hy vọng về cú “cải tổ” ngoạn mục cho cả đội. Nhưng ngay sau dấu mốc đó, nhiều người hâm mộ — và có lẽ chính Gonzaga — phải đặt ra câu hỏi: “Liệu đây có phải là lần cuối cùng?”
Trên sân, Gonzaga vẫn cho thấy đẳng cấp: kinh nghiệm, bản lĩnh, khả năng dẫn dắt đồng đội — tất cả giúp ZUS Coffee biến một đội non trẻ thành “ngựa ô” bất ngờ. Nhưng bên ngoài sân đấu, áp lực từ tuổi tác, chấn thương và một mùa giải khốc liệt có thể khiến cô tự hỏi: “Mình còn đi được bao lâu?” Những buổi tập nặng, lịch thi đấu dày đặc, và việc luôn phải là đầu tàu tinh thần cho cả đội — đều đòi hỏi thể lực và tâm lý phải ở mức cao.
Không ít fan tin rằng, nếu Gonzaga chọn dừng lại sau mùa này, đó cũng là một quyết định có thể hiểu được. Cô đã cho thấy tất cả: từ tài năng, bản lĩnh đến lòng tận tâm với đồng đội. Một cái kết ở đỉnh cao — với một trận chung kết lịch sử, với vai “thuyền trưởng” đưa đội trẻ tới vinh quang — có thể khiến câu chuyện của cô trọn vẹn hơn.
Tuy nhiên, mọi quyết định vẫn nằm ở Gonzaga. Nếu cô tiếp tục, kinh nghiệm và leadership của cô sẽ là di sản quý giá cho lớp cầu thủ kế tiếp. Nếu cô nghỉ — PVL sẽ mất đi một trong những biểu tượng bền bỉ, giàu cảm hứng nhất. Dù chọn cách nào, hành trình của Jovelyn Gonzaga đã để lại dấu ấn khó phai — một minh chứng cho đam mê, nỗ lực và lòng kiên trì trong bóng chuyền Philippines.
