Nhưng khi mùa bóng trôi qua, Grottazzolina đã chứng minh: tinh thần, lòng quyết tâm và ý chí chiến đấu có thể là vũ khí sắc bén hơn bất kỳ ngôi sao nào.
Cvanciger từng khẳng định: “Hãy cẩn trọng với Grottazzolina — vì đây là đội không bao giờ bỏ cuộc.” Và lời ấy không phải sáo rỗng. Trong nhiều trận đấu tưởng chừng đã an bài, đội bóng vùng Marche này vẫn biết cách vùng lên, tận dụng từng sai lầm, từng cú phát bóng, từng lần bọc lót để níu kéo hi vọng — để rồi mang về những điểm số quý giá.
Một minh chứng: trong một trận đấu gian nan, dù bị dẫn trước, cả đội vẫn giữ bình tĩnh, chuyển sang lối chơi phòng thủ - phản công linh hoạt. Hàng chắn và chuyền hai hoạt động ăn khớp, phụ công sẵn sàng hỗ trợ, mũi đánh biên không ngừng gây áp lực — khiến đối thủ không thể chủ quan dù đã nắm lợi thế. Cvanciger, dù còn trẻ, không ngại gánh vác nhiệm vụ ghi điểm; nhiều pha đập hiểm, phát bóng rủi ro đã được anh dứt điểm quyết đoán — góp phần quan trọng giúp Grottazzolina xoay chuyển cục diện.
Không chỉ là kỹ thuật, điều khiến Grottazzolina khác biệt là tinh thần đồng đội. Khi một cầu thủ vất vả — được hỗ trợ ngay lập tức; khi hàng thủ lung lay — tuyến sau lập tức bọc lót. Đó là bản sắc của đội bóng nhỏ biết đoàn kết để sống còn.
Kết thúc mùa giải, dù không nằm trong nhóm đầu, Grottazzolina vẫn trụ lại SuperLega — đó là phần thưởng xứng đáng cho nỗ lực không ngừng. Với Cvanciger và tinh thần “không bỏ cuộc”, đội vừa trụ hạng, vừa tạo ra những trận đấu đáng nhớ — khiến người ta nhớ đến họ không phải bởi vị thế thấp, mà bởi sự kiên cường và tinh thần chiến binh.

