Vì sao bóng chuyền nữ SEA Games cứ mãi giậm chân tại chỗ?
Trước thời điểm chốt các bộ môn đăng ký tham dự SEA Games 31, người hâm mộ và các đội tuyển bóng chuyền nữ Việt Nam, Thái Lan hay Philippines rơi vào trạng thái thấp thỏm lo lắng khi "người bạn đồng hành" quen thuộc Indonesia đứng trước nguy cơ không góp mặt vì vấn đề kinh phí.
Truyền thông xứ vạn đảo tiết lộ vì ảnh hưởng của dịch COVID-19, ngân sách dành cho thể thao Indonesia gặp nhiều khó khăn buộc họ phải cắt bớt một số môn trong đó có bóng chuyền nữ. Câu hỏi được đặt ra là vì sao Indonesia quyết định cắt môn thể thao mà họ có truyền thống tham dự và cũng giành được thành tích nhất định?
Câu trả lời được chính truyền thông Indonesia tiết lộ rằng khi Ủy ban thể thao nước này lựa chọn môn tham dự SEA Games 31, những môn đặt mục tiêu giành huy chương Vàng sẽ được ưu tiên hàng đầu, trong khi bóng chuyền nữ Indo chỉ đặt mục tiêu cao nhất là Bạc.
Vấn đề quay lại với bóng chuyền nữ SEA Games khi rất khó có quốc gia đủ sức cạnh tranh với Thái Lan, đội bóng đã giành huy chương Vàng 13 lần liên tiếp. Bóng chuyền nữ xứ Chùa vàng không chỉ vươn tầm khu vực, châu lục mà đã đạt tới tầm cỡ Thế giới với vị trí thứ 19 trên BXH FIVB.
Sự chênh lệch ấy không chỉ thể hiện ở số chức vô địch, Thái Lan tham dự SEA Games với xuyên suốt chiến thắng 3-0, lần gần nhất họ để thua 1 set là trong trận Chung kết SEA Games 2009, nơi Thái Lan vẫn lên ngôi vô địch với thắng lợi 3-1 trước Việt Nam (25-27, 25-12, 25-15, 25-20).
Những dẫn chứng trên cho thấy việc tham dự một bộ môn mà biết chắc cơ hội vô địch là rất thấp khiến nhiều quốc gia không còn mặn mà với bóng chuyền nữ, điều đó lý giải vì sao trong nhiều năm qua bộ môn này luôn đứng trước nguy cơ bị hủy bỏ vì không đủ tối thiểu 4 quốc gia tham dự.
Kể từ đầu những năm 2000 đến nay chỉ có Thái Lan, Việt Nam và Indonesia là 3 quốc gia thường xuyên góp mặt, đội bóng thứ 4 đôi khi có Lào, Myanmar, Malaysia, Singapore và gần đây là Philippines. Điều đó dẫn đến tình trạng bóng chuyền nữ cứ mãi dậm chân tại chỗ với 9 trong 10 trận Chung kết gần nhất chứng kiến cuộc đụng độ giữa Thái Lan và Việt Nam.
Tín hiệu tích cực nhất có lẽ là SEA Games 2015 và 2017 khi có lần lượt 7 và 6 quốc gia tham dự, đó cũng là 2 kỳ SEA Games mà rất lâu rồi người hâm mộ mới được chứng kiến bóng chuyền nữ được chia bảng thi đấu. Thế nhưng chỉ ngay kỳ Đại hội 2019, con số quốc gia tham dự lại quay về 4.
Trở lại SEA Games 31, dẫu sao Indonesia đã quyết định tham dự vào phút chót, cộng thêm sự góp mặt của Malaysia giúp nội dung bóng chuyền nữ năm nay vẫn có sự góp mặt của 5 đội bóng. Thế nhưng với những kỳ Đại hội trong tương lai, nỗi ám ảnh về việc thiếu đội chắc chắn vẫn diễn ra khi người Thái còn độc chiếm ngôi vị số 1.