Diego Costa và những câu chuyện chưa từng biết
Tuổi thơ dữ dội
Diego Costa sinh ra tại Lagarto, một thành phố nghèo và thưa thớt dân cư, thuộc đông bắc Brazil. Cha của anh vì rất hâm mộ huyền thoại người Argentina, Diego Maradona đã đặt cho anh cái tên Diego. Trong khi đó, anh trai của Diego Costa là Jair Costa được đặt tên dựa theo cựu danh thủ Brazil là Jairzinho.
Tuổi thơ của Diego Costa là những trận bóng đường phố mà ở đó, những pha cùi chỏ, tiểu xảo diễn ra như cơm bữa. Diego Costa gan lì cóc tía từ bé, hễ bị ai chơi xấu là cũng tìm cách trả đũa. Anh từng nói: “Bất cứ ai chạm đến mình, tôi sẽ phản ứng lại”. Thói quen này đã khiến anh gặp nhiều rắc rối khi chơi bóng ở La Liga sau này nhưng đó là một phần cá tính của Diego Costa.
15 tuổi, Diego Costa đã phải rời xa gia đình để đến Sao Paulo, làm việc trong các cửa hàng của người chú tên Jarminho. Dù không phải là dân chuyên nghiệp nhưng Jarminho cũng có quan hệ tốt với giới bóng đá. Vì thế, năm 16 tuổi, Diego Costa đã được người chú xin giúp cho vào tập với đội trẻ tại Barcelona Esportiva Capela. Đây là lần đầu tiên trong đời, Diego Costa được đá bóng trên mặt sân cỏ. Diego Costa nhớ lại: “Ở thị trấn nơi tôi lớn lên nghèo tới nỗi chẳng có một cơ sở đào tạo bóng đá nào cả, vì thế tôi phải tới Sao Paulo để thỏa đam mê chơi bóng”.
Từ bé, Diego Costa đã là một đứa trẻ có tình nghĩa. Khi đi tập tại đội trẻ Barcelona Esportiva Capela, Diego Costa rất muốn dẫn theo cậu bạn hàng xóm của mình là Mario Cesar, một người khiếm thính. HLV đầu tiên của Diego Costa, Flavio Augusto Machado kể lại: “Diego cứ khăng khăng đòi mang theo đứa trẻ khiếm thính đó. Mario bị điếc và không thể hiểu những gì tôi nói nhưng Diego luôn ở bên cạnh để phiên dịch”.
Tại Barcelona Esportivo Capel, Costa đã đấm một cầu thủ đối phương và đe dọa cả trọng tài. Vì việc này mà Costa bị treo giò 4 trận. Trong thời gian này, trợ lý của “siêu cò″ Jorge Mendes đã đến Brazil và xem Diego Costa chơi bóng. Ông ta lập tức bị ấn tượng với cách Costa di chuyển, dứt điểm. Một bản hợp đồng để Diego Costa gia nhập Sporting Braga của Bồ Đào Nha đã được ký kết.
Bắt đầu sang châu Âu
Đội bóng đầu tiên ở “lục địa già” mà Diego Costa đặt chân tới là Sporting Braga, Bồ Đào Nha, vào tháng 2 năm 2006. Khi đó, Costa mới 18 tuổi. Đằng sau vẻ ngoài bặm trợn, lầm lì, Diego Costa là một người rất vui tính. Thủ môn Dani Mallo của Braga (hơn Costa 9 tuổi) kể: “Diego thực sự rất dễ mến. Cậu ấy rất tự tin, luôn là người vui vẻ. Tôi nhớ anh ấy đã dám trêu chọc tôi chỉ 4 ngày sau khi đến CLB, dù tôi hơn anh ấy gần 10 tuổi”.
Diego Costa chưa kịp thể hiện gì ở Braga thì đã bị đem cho Penafiel mượn trong mùa Hè năm 2006. Và ngay trong tháng 12 năm đó, anh bị bán cho Atletico Madrid với giá 1,5 triệu euro. Khoảng thời gian này khá khó khăn với Costa, anh liên tục bị các CLB lăn qua lăn lại. Chưa kịp đá chính cho Atletico Madrid trận nào, anh lại bị đem cho mượn ngược trở lại ở Braga vào đầu năm 2007. Tại giải VĐQG Bồ Đào Nha, Diego Costa chơi vỏn vẹn 7 trận và chẳng ghi nổi bàn nào.
Cho mượn tại Celta Vigo 2007-2008
Diego Costa tiếp tục bị đem cho mượn. Tuy nhiên, khi chơi cho Celta Vigo, anh bắt đầu được ra sân đều đặn hơn. Cả mùa giải 2007/08, Diego Costa được ra sân 30 trận ở giải hạng 2 Tây Ban Nha, ghi 5 bàn. Đồng đội cũ Eugenio Gonzalez kể về đam mê bóng đá của Diego Costa: “Tôi nhớ rất rõ sự say mê mà anh ấy dành cho bóng đá. Những buổi tập cùng toàn đội là không đủ thỏa mãn cơn thèm bóng đá của Diego Costa. Nhiều hôm, anh ấy lôi một vài người bạn ra đá bóng lúc 11h đêm ở một cái sân trong trường đại học. Tôi đã nói với anh ta rằng: “Diego, cậu không thể tiếp tục làm điều đó. Tuy nhiên, anh ấy chẳng thèm quan tâm tới lời khuyên của tôi”.
Bị hàng xóm phàn nàn vì xem phim người lớn
Tới mùa giải 2008/09, Diego Costa lại tiếp tục bị đem cho mượn ở Albacete, phải thi đấu giải hạng 2 Tây Ban Nha. Anh ghi được 9 bàn sau 35 trận. Đây là mùa giải mà, Messi đã “làm loạn” tại châu Âu, giúp Barcelona giành cú ăn 6 thần thánh. Còn Diego Costa, vẫn vô cùng lận đận.
Giám đốc bóng đá của Albacete – ông Maximo Hernandez nhớ lại: “Khi mới tới đây, Diego Costa tưởng Albacete là một đội bóng mạnh, nhưng thật ra đây là CLB rất yếu. Ngoài ra, anh ấy còn tưởng Albacete nằm cạnh biển và muốn đi tìm những bãi tắm, thật hài hước”.
Còn ông Vicente Ferre de la Rosa, người quản lý của CLB Albacete đã có lần nghe những lời phàn nàn từ hàng xóm của Costa: “Có lần Costa rủ bạn đến nhà và xem phim người lớn. Họ để âm thanh quá lớn, khiến cho người phụ nữ nhà kế bên phải sang gõ cửa. Costa khi mở cửa tiếp khách đã ngạc nhiên hỏi với giọng ngô nghê: ‘Sao lại thế? Bộ bà không thích làm tình hả?”.
Câu chuyện buồn về chú chó cưng
Tới mùa 2010/11, Diego Costa bắt đầu chơi cho Atletico Madrid. Trong thời gian này, Diego Costa có một kỉ niệm buồn với chú chó cưng của mình. Đồng đội Marco Navas kể: “Tôi có một chú chó và thường mang nó tới chơi với chú chó cưng của Diego Costa. Con chó của tôi to lớn hơn nhưng rất sợ con chó của Diego. Chúa ơi, chú chó của Costa dữ tợn y như chủ vậy”.
Một người đồng đội khác là Paulo Assuncao kể: “Diego đã mang con chó giống Yorkshire Terrier của tới Madrid sống cùng. Một ngày, khi đang đỗ xe t hì Diego Costa đã cán chết con chó này mà không nhận ra nó đang ở phía sau xe. Anh ấy đã buồn bã đến thảm hại mất 1 tháng trời. Khi tôi hỏi chuyện, Diego nói: ‘Thật không thể tin được, tôi đã giết con chó của mình. Nó chạy ra khỏi nhà để chào đón tôi và tôi đã không nhìn thấy nó″.
Tinh thần hào hiệp
Trợ lý y tế của Albacete, Manolo Bleda kể: “Có lần, CLB nợ lương nhiều nhân viên mà mãi không chịu trả. Khi nghe điều này, Diego Costa đã từ chối tập luyện cho tới khi mọi người nhận đủ tiền. Trong 35 năm làm việc ở đây, tôi chưa thấy ai dám đứng dậy đòi công lý cho mọi người như thế.
Eduardo Rodríguez Vellando, bác sĩ của Albacete nói: “Một ngày, chủ tịch đi vào phòng thay đồ. Ông ấy đi vòng quanh và bắt tay mọi cầu thủ. Đến lượt của mình, Diego đã không chìa tay ra. Khi được hỏi vì sao, Diego đã dõng dạc trả lời: “Tôi sẽ không bắt tay ông chừng nào ông còn chưa trả tiền cho các nhân viên”.
Người chuyên pha trò
Mỗi lần Ateltico Madrid đi du đấu, Diego Costa thường bày trò nghịch ngợm, trêu chọc mọi người. Anh từng khiến mọi người tá hỏa đi tìm vì trốn trong một đống cỏ. Diego Costa thường lấy vỏ gối để chụp lên đầu người khác hoặc khóa cửa nhốt đồng đội trong phòng tắm hơi. Nếu bể sục tràn đầy bọt thì thủ thạm cũng chỉ có thể là Diego Costa. Chẳng thế mà anh bị nhiều người gán cho biệt danh “kẻ chết tiệt người Brazil”.
Những trận chiến với Sergio Ramos
Khi còn khoác áo Atletico Madrid, trong những trận derby gặp Real, Diego Costa thường có những pha ăn thua đủ với Sergio Ramos. Anh nói về việc này như sau: “Tôi và anh ta là kẻ thù không đội trời chung trên sân đấu. Đó là chuyện bình thường. Nhưng chỉ là khi thi đấu mà thôi”. Ở ngoài đời, Diego Costa có mối quan hệ khá tốt với Ramos. Và khi lên tuyển quốc gia, cả hai cũng thường xuyên cười đùa, trêu chọc nhau.
Không ngán ai
Khi mới tới Chelsea, Diego Costa chưa thể giao tiếp tốt bằng tiếng Anh nhưng Oscar đã giúp anh nói vài câu. Khi gặp một số cầu thủ có “máu mặt” như Terry, Cahill, Ivanovic hay Matic, Diego Costa đã nói đầy tự tin bằng thứ tiếng Anh mới học được: “Tôi đến đây để chiến đấu. Các anh hãy đi cùng tôi”.
Gieo sầu cho Liverpool
Nhà báo Fran Guillen tiết lộ, hồi mùa hè 2013, Liverpool đã ở rất gần Diego Costa. The Kop đề nghị mua Costa với giá 17 triệu bảng, hứa trả lương cao gấp 3 lần mức 25.000 bảng/tuần mà anh đang nhận. Nhưng HLV Mourinho đã nhảy vào phá đám. “Người đặc biệt” khi đó rất muốn có Diego Costa nhưng chủ tịch Abramovich lại chưa duyệt kế hoạch của ông. Mourinho đã xúi Diego Costa ở lại Atletico thêm 1 mùa và hứa sẽ trả cho anh nhiều tiền hơn cả Liverpool. Cuối cùng, Diego Costa ở lại giúp Ateltico Madrid vô địch La Liga rồi chuyển sang Chelsea với hợp đồng trị giá 32 triệu bảng, hưởng mức lương 150.000 bảng/tuần.
Hoàng Tuấn Anh