30 năm của Sir Alex và câu chuyện về “mật mã im lặng”
Không chỉ giành những thành công vang dội trên sân cỏ cùng Man Utd, Alex Ferguson còn được biết đến là một nhà cầm quân đại tài ở khía cạnh quản lý cầu thủ.
Không ai có thể tranh cãi về ý nghĩa cuộc bổ nhiệm Alex Ferguson của Man Utd cách đây tròn 30 năm. Chỉ nhờ có HLV người Scotland này, nửa đỏ thành Manchester mới chấm dứt việc phải chờ đợi 19 năm để giành danh hiệu Premier League đầu tiên.
Sau khi Ron Atkinson ra đi, huyền thoại Bobby Charlton đã tư vấn cho Chủ tịch Martin Edwards tìm cách thuyết phục Ferguson rời Aberdeen. Đó là một điều không hề dễ dàng bởi Ferguson đang có một công việc tuyệt vởi Scotland. Ông đã chuyển đổi một đội bóng “cấp tỉnh” thành nhà vô địch, phá bỏ thế thống trị của gã khổng lồ Glasgow vào thời điểm đó. Năm 1983, ông thậm chí còn dẫn dắt Aberdeen vượt qua Real Madrid ở Cúp C1.
Ferguson đã nghe đến sự quan tâm của một số câu lạc bộ Anh gồm Sheffield United, Tottenham và Wolves, nhưng mỗi lần Chủ tịch Aberdeen Dick Donald nói chuyện với Ferguson, ông đều gạt phắt.
Donald giải thích: “Khi có một câu lạc bộ hợp lý cho ông ấy, tôi sẽ để ra đi”. Donald, người có con trai chơi cho đội trẻ của Man Utd, biết được rằng sẽ không ngăn chặn được việc Man Utd tiếp cận HLV của mình.
Nhà báo David Walker của tờ Daily Mirror kể lại, lần đầu tiên ông liên hệ với Fergie là khi nhà cầm quân này còn dẫn dắt Aberdeen. Vào một ngày, điện thoại nhà David Walker reo lên: “Chào David, tôi là Alex Ferguson từ Aberdeen đây. Anh có thể giúp tôi được không?”. Sau cuộc nói chuyện này, Ferguson đã chuẩn bị cho CLB mới của mình bằng một chuyến đi băng qua biên giới.
Đến Old Trafford, công việc đầu tiên của Ferguson là củng cố đội ngũ tuyển trạch viên từ trên xuống dưới như một ưu tiên quan trọng. Ông biết nó sẽ mất nhiều năm mới đem lại lợi ích cho cuộc cách mạng của mình.
Cũng chính vì kế hoạch lâu dài này mà Ferguson đã trải qua một vài thời điểm khó khăn. Ông thừa nhận với nhà báo David Walker rằng đó là mùa giải 1989/90 khi người hâm mộ Man Utd bắt đầu quay lưng với mình. May mắn là chức vô địch FA Cup năm 1990 sau trận chung kết đá lại trước Crystal Palace là chiếc cúp đột phá quan trọng cho sự nghiệp của ông. Hơn 3 năm trước khi vô địch Premier League, “Quỷ đỏ” đã đánh bại Barcelona của Johan Cruyff vào một đêm đáng nhớ tại Rotterdam năm 1991.
Trên chuyến tàu đêm về nhà sau trận chung kết năm1990, Fergie đã chia sẻ những suy nghĩ với đội ngũ báo chí. Lựa chọn đội hình của ông ở trận chung kết gây ra tranh cãi. Ông bỏ rơi Jim Leighton, thủ môn cũ của mình ở Aberdeen có giá 750.000 bảng và thích Les Sealey hơn. Leighton đã bị gạt bỏ và không bao giờ được khôi phục vị trí từ cú sốc đó. Sau này, Leighton tiết lộ mối quan hệ của mình với Fergie đã hoàn toàn bị phá hủy.
David Walker nói rằng, ông sẽ không bao giờ quên câu trả lời của Fergie khi được hỏi tại sao lại bỏ rơi một cầu thủ rất tốt, từng làm được nhiều thứ cho ông trong quá khứ. Câu trả lời của Alex: “Đó là bản năng động vật thuần túy. Tôi biết tôi phải làm điều đó”. Đúng là Fergie có bản năng của một người chiến thắng hung dữ. Ông luôn phải tàn nhẫn trong mỗi quyết định để đem về vinh quang. Đó chỉ là một trong những lý do tại sao “bố già” của Old Trafford trị vì tối cao trong suốt 27 năm và nghỉ hưu sau khi lên ngôi vô địch với Man Utd.
Biệt danh “Máy sấy tóc” đã trở nên nổi tiếng với Ferguson. Sự khắt khe của Sir Alex không chỉ được áp dụng với các cầu thủ mà còn thông qua cách ông đối xử với phương tiện truyền thông. Trong suốt thời gian dài Ferguson nắm quyền ở Man Utd, sự hiện diện của phương tiện truyền thông xã hội ở CLB bị hạn chế tối đa. Cần biết rằng, tài khoản Twitter của “Quỷ đỏ” chỉ ra đời 10 ngày sau khi Moyes thay thế cho Ferguson. Dưới thời Ferguson, điều này có thể được xem xét ở cả khía cạnh tích cực và cả tiêu cực.
Ferguson có thể đã bớt khắt khe hơn trong những năm sau này nhưng vẫn không ai nghi ngờ về vị thế ông chủ của Fergie. Cựu thủ môn Liverpool David James từng nói về cách các cầu thủ Man Utd cư xử với sếp của mình.
“Nếu có một mã số của sự im lặng thì các cầu thủ của Ferguson đã bị ràng buộc với nó. Mặc dù là bạn bè với Rio Ferdinand và Wayne Rooney, cũng như với những người khác, tôi chưa bao giờ nghe họ nói gì về Ferguson. Tất cả những giờ ngồi xung quanh ở các trại tập luyện hoặc trên những chuyến xe buýt, không bao giờ có cầu thủ Man Utd nào tiết lộ bất cứ điều gì với tôi về các đồng đội của mình, phòng thay đồ hoặc HLV của mình. Trong một ngành công nghiệp nổi tiếng về tin đồn, tôi thấy đây là điều phi thường”, David James nhớ lại.
“Tất cả đều tạo ra cảm giác tách biệt: đó là các cầu thủ Man Utd, và sau đó là phần còn lại của chúng tôi. Tôi có chút nghi ngờ rằng Ferguson đã khuyến khích sự phân biệt đó. Ông không muốn có sự giao tiếp xã hội cho các cầu thủ của mình. Tại trại tập huấn của đội tuyển Anh, các cầu thủ Man Utd giữ mình với phần còn lại”, David James nói thêm.
Báo chí Anh cho rằng Ferguson đã kiểm soát hoàn hảo thái độ của các cầu thủ, những người biết giữ mình khi giao tiếp xã hội. Nhưng ông lại biết cách thay đổi tâm lý cầu thủ khi thực hiện mục tiêu trên sân cỏ.
Cạnh tranh chức vô địch là kỳ vọng tối thiểu mà Ferguson truyền đạt tới các học trò, trong khi đó, dưới thời David Moyes và Louis van Gaal, kết thúc ở vị trí thứ tư được coi là chấp nhận được. Mourinho trong tuyên bố đầu tiên của mình khi đến Old Trafford đã đặt mục tiêu lọt vào top 4. Vì thế, nếu “Quỷ đỏ” kết thúc ở vị trí thứ tư và tham dự Champions League mùa tới, nó sẽ được coi là một thành công. Trong suốt triều đại của Ferguson, điều này đã có thể được xem như thất bại.
Trong những 21 mùa giải Premier League, Man Utd của Ferguson không bao giờ kết thúc thấp hơn vị trí thứ 3 trên bảng xếp hạng và thậm chí điều này xảy ra chỉ ba lần. Họ đã trải qua những mùa khác trong top 2, mất một danh hiệu vô địch do kém hiệu số bàn thắng thua và ba lần chỉ kém ngôi đầu 1 điểm.
10 điều chưa biết về Sir Alex trước khi đến Man Utd
*Alex Ferguson trở thành HLV người Scotland thứ tư dẫn dắt Man Utd. Trước đó là Scott Duncan, Sir Matt Busby, Tommy Dochery. *Ông đã có một kỷ lục về thành công to lớn ở Aberdeen trong 8 năm rưỡi với 10 danh hiệu giành được.
*Ông từ chối dẫn dắt đội tuyển Scotland toàn bộ thời gian bởi vì nghĩ rằng mình còn quá trẻ lúc đó.
*Ông đã lập gia đình và có ba người con trai, bao gồm cặp song sinh.
*Ông đã được trao tặng OBE cho cho thành tựu bóng đá sau khi dẫn dắt Aberdeen đến vinh quang ở Cúp C2 châu Âu và Siêu Cúp châu Âu.
*Ông đã ăn tối riêng với Nữ hoàng, Hoàng tử Phillip và công chúa Anne.
*Ngoài thành công trong vai trò HLV, Fergie là một tác giả một cuốn sách về 7 năm đầu tiên của mình tại Aberdeen. Nó được gọi là A Night In The North.
*Khi Fergie chơi cho đội trẻ Scotland gặp xứ Wales 28 năm trước, đối thủ trực tiếp của ông là Mike England, người dẫn dắt ĐT xứ Wales.
*Ông là một cựu chủ tịch Hiệp hội cầu thủ Scotland. Đội bóng đầu tiên ông làm việc là East Stirling, sau đó chuyển đến St Mirren trước khi nhậm chức tại Aberdeen.
*Khi là một cầu thủ, ông đã biết đến sự đau khổ khi bị bỏ rơi ở trận chung kết Cúp Scotland thua Celtic 2-3 năm 1965.