Hành trình thời thơ ấu của “thằng nhóc hay khóc” Ronaldo
Sau khi Ronaldo giành giải Goal 50, các phóng viên đã đến thăm nơi sinh của ngôi sao này ở Funchal để tìm hiểu về hành trình trở thành cầu thủ hay nhất thế giới.
Cristiano Ronaldo trở thành nhà vô địch châu Âu với Real Madrid và đội tuyển Bồ Đào Nha trong năm 2016, ký hợp đồng mới với Real Madrid, giành giải thưởng Goal 50 lần thứ tư và đang có cơ hội đoạt Quả bóng vàng. Cuộc sống quả thực như trong mơ đối với tiền đạo 31 tuổi này.
Nhưng mọi thứ không phải luôn luôn tốt đẹp cho CR7. Cậu bé Cristiano là một đứa con ngoài ý muốn, là con út trong một gia đình khiêm tốn trên đảo Madeira của Bồ Đào Nha. Anh được sinh ra vào ngày 5/2/1985 tại Santo Antonio, một khu phố núi và một trong những cộng đồng nghèo nhất của thủ phủ Funchal. Cristiano là con trai của Dolores - một đầu bếp, và Dinis - một người làm vườn, được đặt tên là Cristiano Ronaldo dos Santos Aveiro, trong đó Ronaldo bắt nguồn từ tên của Tổng thống Hoa Kỳ, Ronald Reagan.
Bóng đá là một phần cuộc sống của Cristiano thời thơ ấu. Người cha Dinis nghiện rượu, thật đáng buồn đã qua đời vì bệnh gan vào năm 2005, làm công việc của một nhân viên phòng thay đồ tại câu lạc bộ địa phương Andorinha. Ông từng đề nghị Fernao Barros Sousa, một cầu thủ trước đó là đại diện cho câu lạc bộ lớn nhất đảo - Nacional - làm cha đỡ đầu của Ronaldo.
“Tôi đã trở thành cha đỡ đầu của Cristiano Ronaldo bởi vì tôi từng chơi cho Andorinha, nơi tôi gặp cha của cậu ấy. Khi Cristiano Ronaldo được sinh ra, Dinis hỏi tôi liệu có trở thành cha đỡ đầu để rửa tội cho cậu bé hay không”, Barros Sousa nhớ lại.
“Ngày hôm ấy, Andorinha thi đấu ở Ribera Brava, vì vậy tôi có mặt ở đó, Dinis cũng vậy, và chúng tôi đến dự lễ rửa tội sau đó, nhưng lại quá muộn khiến linh mục không muốn làm lễ cho cậu bé. Chúng tôi đã phải thuyết phục các linh mục rửa tội, điều thật buồn cười”.
Sau này, khi đã đủ lớn, Ronaldo được gia nhập đội trẻ của Andorinha. “Khi còn nhỏ, cậu ta cũng chỉ giống như những đứa trẻ khác”, Barros Sousa giải thích. “Nhưng cậu ta có cái gì đó khác với những đứa trẻ khác, đó là cậu chơi bóng rất nhiều. Khi những đứa trẻ khác còn đang học bài, cậu ta bỏ sách vở của mình trên ghế để chơi bóng”.
“Mọi người có thể nhìn thấy Cristiano khi cha cậu ta là nhân viên ở Andorinha. Ông ấy có những chiếc túi đựng bóng và Cristiano đi cùng với cha mình, với một quả bóng trong tay và chơi với nó. Cậu ta cố gắng rê dắt bóng và rõ ràng muốn làm giống như các cầu thủ lớn tuổi. Cậu ta đã làm điều đó rất nhiều”.
Cristiano bắt đầu chơi cho câu lạc bộ đầu tiên Andorinha từ khi khoảng 8 tuổi và tài năng của anh là điều hiển nhiên. “Chúng tôi khi ấy 8, 9 tuổi. Tại thời điểm đó, Cristiano Ronaldo đã là một cầu thủ tuyệt vời”, cựu đồng đội Ricardo Santos, nay là HLV của Andorinha, chia sẻ. “Những gì tôi nhớ về anh ấy là anh là một đứa trẻ khiêm tốn. Khi không có bóng, anh ấy khóc. Khi các đồng đội tranh đấu, anh ấy khóc. Nhưng anh là một cầu thủ tốt. Anh ấy nhanh hơn so với mức trung bình, ghi được rất nhiều bàn thắng và có kỹ năng rê bóng tuyệt vời”.
“Cristiano thực sự thích chiến thắng”, Santos nói thêm. “Khi điều đó không xảy ra, Ronaldo đã khóc. Vì vậy mà anh có biệt danh ‘hay khóc’”.
Nhân viên chăm sóc sân Rui, người cũng có mặt tại CLB khi ấy, nhớ đến Ronaldo với vẻ trìu mến và nói chủ nhân của 3 Quả bóng vàng một cách đầy tự hào.
“Cậu ấy 7 hay 8 tuổi khi lần đầu tiên đến đây. Cậu ấy đến với cha mình. Thật không dễ dàng để lấy được bóng khỏi cậu ta. Cậu ta rất nhỏ, nhưng luôn chơi bóng và không bao giờ dừng lại, ở nhà cũng vậy”.
Ricardo Santos nhớ lại một trận đấu đặc biệt khi Cristiano buộc phải rời sân ở đầu hiệp 2: “Tôi không nhớ chính xác cậu ấy ghi bao nhiêu bàn, nhưng cậu ấy gần như luôn là cầu thủ ghi bàn tốt nhất của chúng tôi. Tôi nhớ một trận đấu tại Camara de Lobos. Chúng tôi dẫn trước 3-0, Cristiano rời sân do chấn thương và chúng tôi thua 3-4”.
Ông nói thêm: “Ronaldo được gọi là ‘abelhinha’ (chú ông nhỏ) vì cậu ấy nhỏ con và rất nhanh”. Không có gì ngạc nhiên khi chẳng bao lâu sau các câu lạc bộ khác bắt đầu chú ý, bao gồm cả đội bóng lớn nhất hòn đảo là Nacional.
“Cristiano đến Nacional khi tôi phụ trách đội trẻ”, Barros Sousa nói. “Tôi đã rời Andorinha và một ngày, HLV của Nacional đến hỏi tôi để xem Andorinha thi đấu vì có một cậu bé rất tài năng ở đó. Vì vậy, tôi không lãng phí thời gian: Tôi đến đó xem Andorinha chơi và tôi nhận ra rằng cậu bé là Ronaldo. Tôi đã quan tâm đến việc đưa cậu ta Nacional và quyết định nói chuyện với Dolores, mẹ của Cristiano, và bà ấy ủng hộ tôi”.
Như vậy, người cha đỡ đầu trong lễ rửa tội năm 1985 đã kết thúc vai trò then chốt đối với việc giúp Cristiano trở thành một cầu thủ bóng đá.
“Ở Madeira, tài năng của cậu ấy đã được biết đến. Các tuyển trạch viên và những người làm việc tại câu lạc bộ coi cậu ấy là cầu thủ nhỏ tuổi nhất ở Madeira. Họ có thể thấy Cristiano có một cái gì đó đặc biệt”, cựu HLV đội trẻ Nacional, Pedro Talinhas, nói. “Cậu ấy đến đây lúc lên 10 tuổi. Cậu ấy rất tốt về mặt kỹ thuật, chơi tốt cả hai chân”.
“Năm thứ hai của Ronaldo tại Nacional, tôi là huấn luyện viên ở đây. Cậu ấy là đội trưởng đội bóng, và mặc dù ông là thành viên nhí, nhiều lần cậu ấy đối đầu với chàng trai lớn hơn 3 tuổi nhưng vẫn thường giành phần thắng”, Talinhas nói. “Bạn có thể thấy rằng Cristiano là một đứa trẻ có khả năng, tiềm năng to lớn”.
Đó là chính xác là những gì sẽ xảy ra. Bởi sau đó, Cristiano là tài năng xuất sắc ở Madeira. Barros Sousa giới thiệu Cristiano với một thẩm phán địa phương có tên Joao Marques de Freitas, vốn là cổ đông của Sporting Lisbon.
“Chúng tôi đã gặp cậu bé, nhưng tôi chưa bao giờ thấy cậu ấy chơi bóng”, De Freitas nói. “Cha đỡ đầu nói rằng cậu ấy thực sự tốt. Tôi không phải là một huấn luyện viên, nhưng tôi gọi Aurelio Pereira (một trinh sát của Sporting), người có con mắt tinh đời trong việc tìm kiếm cầu thủ trẻ. Tôi gọi điện cho anh ấy và nói rằng chúng tôi có một cậu bé ở đây mà họ nói là rất tốt. Ông ấy nói với tôi: ‘Chúng ta hãy xem nếu chúng ta có thể đưa cậu ta tới đây’. Tôi đã nói chuyện với Dolores cùng ngày hôm đó và cô ấy nói “có”, vì vậy tôi chịu trách nhiệm mua vé cho Cristiano di chuyển từ Funchal đến Lisbon”.
Sporting đã bị ấn tượng và ở tuổi 12, Ronaldo chuyển đến thủ đô Bồ Đào Nha. Tuy nhiên, có những rắc rối đầu tiên xảy ra. “Thật khó khăn cho cậu ta thích ứng ở Lisbon vì người Madeira có cách phát âm rất khác”, De Freitas nói. “Cậu ấy đã có vấn đề ở trường, họ cười cậu ta và cậu ta phản đối. Có thời điểm Cristiano muốn ra đi, nhưng may mắn thay, cậu ta đã ở lại. Cristiano đã trải qua một thời gian tồi tệ”.
Ronaldo không bao giờ nhìn lại mà giải quyết mọi thứ trên sân bằng cách mài giũa kỹ năng của mình ở một trong những học viện bóng đá tốt nhất châu Âu.
Sau một mùa giải duy nhất trong đội hình của Sporting, Ronaldo tiến thêm bước nữa, lần này ký hợp đồng với Man Utd sau một màn trình diễn ấn tượng trước mùa giải trong trận giao hữu với đội bóng của Sir Alex Ferguson tại Lisbon.