Jose Mourinho: Xây thành công, tạo kẻ thù
Nghe có vẻ đúng nếu nhìn từ mùa giải trước, thời điểm Chelsea cho thấy một bộ mặt hoàn toàn khác so với bây giờ. Đó là mùa bóng họ vô địch Premier League và League Cup, John Terry xuất sắc ở vị trí trung vệ, những bản hợp đồng mới như Cesc Fabregas, Diego Costa bùng nổ, Nemanja Matic thi đấu như thể không ai xuất sắc hơn anh ở vị trí tiền vệ phòng ngự và Eden Hazard nhanh chóng được so sánh như là Lionel Messi hay Cristiano Ronaldo…
Chẳng lẽ một đội bóng chỉ mới vô địch cách đây 5 tháng lại có thể sa sút nhanh đến vậy và nếu không phải vì họ muốn Mourinho bị sa thải, còn có lý do nào để giải thích cho cuộc khủng hoảng hiện nay ở Stamford Bridge? Nên nhớ rằng, trong sự nghiệp huấn luyện của mình, chưa bao giờ Mourinho phải đối mặt với tình hình hiện nay bởi ông đến đâu là thành công tại đó và nếu nói rằng, ông không còn kiểm soát được phòng thay đồ, làm sao mọi chuyện lại có thể đảo ngược nhanh đến thế chỉ sau vài tháng và khi một số cầu thủ vẫn lên tiếng bảo vệ ông?
Tuy nhiên, thay vì khẳng định một cách chắc chắn Mourinho đang bị “đâm sau lưng” hay ông tiếp tục kiểm soát được phòng thay đồ, cần thấy rằng, điểm mấu chốt của mọi vấn đề là nằm ở ông. Trong “I Am Zlatan”, Zlatan Ibrahimovic có thể viết “Mourinho là người mà tôi sẵn sàng xả thân…” nhưng cũng có những cầu thủ sẵn sàng thách thức ông như Iker Casillas ở Real Madrid hay chỉ trích ông như Kevin de Bruyne của Man City.
Rắc rối đó xuất phát từ chính cá tính của Mourinho. Nếu những cầu thủ này chưa giành được gì, chưa trở thành sao, mọi lời nói của ông sẽ có trọng lượng và buộc họ phải tôn trọng. Còn khi đã có tất cả và khi mâu thuẫn xảy ra, họ cho rằng họ mới là người quan trọng và Mourinho chẳng là gì cả. Không phải vô cớ mà Alex Ferguson đã nói đến “cây gậy và củ cà rốt” mỗi khi ông được hỏi về cách đối xử kiểu “máy sấy tóc” và nhờ thế, cầu thủ tới và đi nhưng ông vẫn trụ lại ở Old Trafford trong 26 năm.
Mourinho không như vậy. Ông không có được cách xử sự khôn ngoan như Ferguson, sự điềm đạm như Carlo Ancelotti hay Arsene Wenger và phần nào thì ông giống với Louis van Gaal nhiều hơn. Điều này là gần như chắc chắn bởi họ từng gắn bó với nhau tại Barcelona trước đây và Mourinho chịu nhiều ảnh hưởng từ HLV người Hà Lan hơn là Bobby Robson.
Để thấy rõ hơn, Van Gaal trong giai đoạn đầu sự nghiệp huấn luyện đã có 12 danh hiệu lớn cùng Ajax và Barcelona. Còn trong những năm 2000, ông chỉ có 3 danh hiệu. So sánh với ông, Mourinho trong những năm 40 tuổi có được 16 danh hiệu lớn cùng Porto, Chelsea, Inter và Real Madrid nhưng qua tuổi 50, ông mới chỉ có thêm 2 danh hiệu. Và điểm chung giữa Van Gaal và Mourinho là họ không ở lâu được đâu với tính cách của bản thân, nếu không muốn nói họ tự tạo cho mình nhiều kẻ thù hơn.
Jose Mourinho ở Premier League
Mùa Trận T H B Tỷ lệ thắng %
2004/05 38 29 8 1 76,32
2005/06 38 29 4 5 76,32
2006/07 38 24 11 3 63,16
2007/08 6 3 2 1 50,00
2013/14 38 25 7 6 65,79
2014/15 38 26 9 3 68,42
2015/16 11 3 2 6 27,27