Kẻ thù giúp Cristiano Ronaldo trưởng thành
Nỗi ám ảnh về người cha
Năm 2005, ông José Dinis Aveiro - cha của Cristiano Ronaldo qua đời ở tuổi 52 trong một bệnh viện tại London vì bệnh gan. Cựu tiền đạo Man Utd nhớ lại: “Cha tôi mất ở một bệnh viện tại London. Đó là thời điểm rất quan trọng của mùa giải, tôi nói với Ferguson rằng, thưa thầy, tôi cần phải về để lo tang cha. Sir Alex trả lời tôi rằng, bóng đá không phải tất cả, không thể so sánh với cha của cậu. Nếu cần đi, cậu cứ đi, tôi đánh giá cao cậu vì điều đó”.
José Dinis Aveiro là người nát rượu và ông mất sớm do bệnh gan cũng là do rượu gây ra. Dù yêu cha nhưng ngôi sao Real Madrid không tự hào về lối sống của cha mình. CR7 thổ lộ với The Time: “Cha tôi uống rượu cả ngày và ông tối ngày say sưa. Tôi có thể nói rằng, chẳng ai muốn có một người cha như cha tôi cả. Tôi không bao giờ nói chuyện với ông nhưng dĩ nhiên, tôi rất yêu ông ấy”.
Từ bài học của cha, Ronaldo không bao giờ đụng vào một giọt rượu, vì anh không muốn sự nghiệp của mình sớm tàn lụi và quan trọng hơn, siêu sao Real Madrid không muốn cậu con trai của mình cũng bị ám ảnh về người cha nát rượu. Nói về cậu con trai Ronaldo Jr, CR7 cho biết: “Ở tuổi 25 tôi được làm cha. Tôi rất hạnh phúc vì con trai đã thay đổi đời tôi. Giáo dục đúng đắn là món quà tốt nhất tôi dành cho con trai. Tôi sẽ ủng hộ nhiệt tình nếu con trai muốn nối nghiệp mình”.
Ronaldo cần kẻ thù
Ronaldo có lắm người yêu nhưng cũng không ít kẻ ghét. Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới luôn bị chỉ trích là ích kỷ, kiêu ngạo từ đám đông nhưng những lời chỉ trích lại có tác động tích cực, nâng ngôi sao Real Madrid lên tầm cao mới.
Ronaldo thổ lộ: “Tôi không phải người khiêm tốn nhất thế giới. Tôi thừa nhận điều đó. Nhưng tôi không bao giờ là kẻ giả dối. Tôi không quan tâm hay buồn phiền khi có ai chỉ trích tôi, ghét tôi, bởi điều đó chỉ thúc đẩy tôi hoàn thiện mình. Khi tôi thi đấu trên sân khách, luôn có lượng lớn fan la hét tôi, điều đó tốt cho tôi. Thật vậy! Bạn nên nhìn ra những điều tích cực từ những kẻ ganh ghét mình. Tôi cần kẻ thù, cần đối thủ, đó là một phần của cuộc chơi. Fan của các đội bóng thường la hét, chửi bới khi tôi chạm bóng và tôi đã quen với điều đó từ năm 18 tuổi. Không vấn đề gì với tôi cả, sự thù địch chỉ làm tôi thêm mạnh mẽ”.
Không sợ kẻ thù và những lời chỉ trích, Ronaldo có được bản lĩnh ấy từ năm lên 12 tuổi, khi rời xa gia đình ở Madeira để tới Lisbon. Ngôi sao Real Madrid cho biết: “Tôi không thể tưởng tượng nổi con trai nhỏ của tôi sẽ ra sao nếu nó xa gia đình năm 12 tuổi. Tôi không đổ lỗi cho cha mẹ tôi, những người đã cho tôi một cơ hội”.
Cuộc sống của Vua
Ronaldo bận tối ngày với lịch thi đấu, tập luyện cũng như kinh doanh nhưng không vì thế mà anh quên dành thời gian cho con trai. Cựu ngôi sao Man Utd cho biết: “Con trai quan trọng hơn tất thảy đối với tôi vào thời điểm này. Nhưng không phải nó đòi cái gì tôi cũng đáp ứng. Một lần con trai hỏi tôi: con có thể có một chiếc iPhone 6 không? Tôi trả lời không và hỏi lại, nếu có iPhone 6 thì con sẽ làm gì? Con trai nói chỉ gọi cho tôi và bà nội”.
Ronaldo đã bước sang tuổi 30 và ngôi sao Real Madrid cũng đã tính tới cuộc sống sau khi giải nghệ. CR7 cho biết: “Tôi sẽ treo giày sau khoảng 4 hoặc 5 mùa bóng nữa. Tôi đã giành nhiều danh hiệu lớn mình muốn và khi từ giã sự nghiệp thi đấu, tôi sẽ giành 100% thời gian của mình cho gia đình và bạn bè. Tôi sẽ sống một cuộc sống như những vị Vua”.