Cafe 24h: Bầu Đức muốn gì?
“Cách duy nhất để thành công ở bất kì công việc gì là phải coi nó như công việc suốt đời, ngay cả khi bạn chỉ được kí hợp đồng 6 tháng. Chúng tôi sẽ đặt ra những kế hoạch dài hạn ngay từ ban đầu”, Gary Neville - cựu cầu thủ của Manchester United đã nói như thế trong ngày ra mắt CLB Valencia. Thực tế thì không phải Neville là người đầu tiên nói câu này. Khi bắt đầu sự nghiệp HLV, Mourinho cũng đã từng nói như vậy.
Cái khó chính là ở chỗ đôi khi chúng ta không thể biến những công việc ngắn hạn như là công việc suốt đời. Nó thiếu nhiều yếu tố để người ta cảm thấy công việc là một thứ áp lực chứ không phải đam mê. Huyền thoại Franco Baresi đã nói rất hay rằng, “tôi là người hạnh phúc, bởi công việc và đam mê là một”.
Đặt ra kế hoạch dài hạn ngay từ ban đầu. Tôi chợt nhớ đến bầu Đức trong ngày khai trương học viện HAGL Arsenal JMG vào mùa hè năm 2007 và khi ông cố gắng bảo vệ lứa cầu thủ đầu tiên ấy, kỳ vọng vào SEA Games năm 2017 là tròn 10 năm. Điều gì khiến một người bỏ ra tới 10 năm để theo đuổi một mục tiêu, nếu như không được thắp lửa đam mê?
Tính đến bây giờ, kể từ ngày đầu tiên bầu Đức bỏ đồng tiền ra đầu tư vào bóng đá đã ngót 15 năm, gây dựng bóng đá Gia Lai từ chỗ không có tên trên bản đồ BĐVN thành một thế lực. Nhìn lại mới thấy, so với những ông bầu khác, bầu Đức bền bỉ với bóng đá hơn.
Bầu Hiển đổ tiền vào bóng đá không kém, ông vẫn có thể là một “cổ động viên” như cách ông Hiển thích gọi nhưng tác động thật sự vào bóng đá bây giờ đã nhạt, hay chí ít ông Hiển lui vào sau rèm cho chiến hữu của mình tiếp tục ngọn lửa với bóng đá. Bầu Thắng sau nhiều năm cũng đã không còn xuất hiện nhiều, dù vẫn trong vai trò Chủ tịch HĐQT VPF, sau khi rút lui khỏi ĐT.LA. Rồi bầu Trường - người vừa đăng đàn tuyên bố nếu phải đá từ hạng Nhất thì “không thèm chơi”, bởi ông tin vào lời hứa trước đó của những quan chức VFF, cho dù ông Trường thừa hiểu để có lời hứa đó chính quan chức VFF đã phải “đạp” lên những quy định của VFF.
Còn bao nhiêu ông bầu trụ lại được với bóng đá, với một thứ đam mê không quá nhiều vụ lợi? Nhiều người còn nhớ tuyên bố “độc” của ông Đức về chuyện nếu không đoạt HCV SEA Games thì hãy gọi ông ấy là “Đức… nổ”. Trong kinh doanh, kị nhất là bị gọi với biệt danh “nổ”, bởi nó gắn liền với khái niệm “bốc phét”.
Nghĩa là bầu Đức đặt cả danh dự của mình vào một chiến lược và dường như ông đang cố gắng bấu víu vào nó, như một cái phao trong bối cảnh công việc làm ăn cũng nhiều bết bát trong năm qua.
Nếu bầu Đức coi bóng đá là một trong những “công việc suốt đời” chứ không phải 15 hay 20 năm thì chuyện ông bầu này thâu tóm quyền lực, cầm cờ lại là điều đáng trông chờ.
Bởi người ta nhìn thấy ở một người, hai chữ vụ lợi ít hơn những người cùng thuyền với ông Đức.