Café 24h: Cổ động viên… mùa vụ
Oái oăm là ở chỗ, người đàn ông này (chứ không phải là một chàng trai trẻ) quyết định chạy theo xe của Manchester City để… cổ vũ cho Bayern Munich – đội bóng mà NHM kia yêu quý đích thực. Nó cũng thể hiện ngay trên bộ đồ màu đỏ quen thuộc của đội bóng Bayern chứ không phải màu xanh của Man xanh.
Cũng nhiều điều phản ánh, rằng trong số những CĐV đón Man xanh ở sân bay thì không ít người mới trở thành fan của đội bóng này, khi mới đây Hội CĐV Man City ở Việt Nam chính thức ra mắt.
Nhưng điều ấy không sao, BTC cũng đã lường trước được chuyện này và họ cũng chẳng có lỗi. Lỗi là ở… Man City. Họ là đội bóng có lịch sử lâu đời nhưng không có truyền thống và điều quan trọng là Man xanh chưa khẳng định được bản sắc.
Bản sắc và truyền thống mới làm nên lực lượng CĐV trung thành. Họ được hiểu là không thể rời mắt khỏi màn hình tivi mỗi khi đội bóng của mình thi đấu, theo dõi từng chuyển động của đội bóng, luôn dành trọn tình yêu cho đội bóng. Vui buồn, chán nản, tức giận, sung sướng…, CĐV vẫn luôn luôn ủng hộ, cổ vũ dù đội bóng yêu thích có thể không đạt được kết quả như họ mong muốn…
Thế thì khó, Manchester City sang đây, nói một cách chuẩn xác là một thương vụ. Họ đi đá bóng và kiếm tiền, đó là điều quan trọng nhất. Nếu trong hợp đồng không yêu cầu họ phải luôn nở nụ cười với fan Việt Nam thì họ sẽ không cười, không bắt buộc họ phải nói thì họ sẽ không nói.
Man xanh sang Việt Nam kiểu mùa vụ thì sẽ có những CĐV mùa vụ, vì vậy cũng đừng trách. Họ sẽ làm những gì cần phải làm chứ tình cảm thì không phải cứ phải thốt ra mồm.
Có lẽ ở Việt Nam mới có khái niệm CĐV mùa vụ, với ngay cả những đội bóng trong nước. Khi đội thắng thì ồn ào, náo nhiệt cổ vụ ầm ầm, cháy vé. Thế nhưng chỉ thua một vài trận thôi là biết mặt nhau ngay, sân vắng dần và CĐV thì bắt đầu quay sang… chửi đội bóng.
Tất nhiên, CĐV có quyền thể hiện chính kiến cũng như yêu cầu của mình với đội bóng nhưng cái kiểu khi yêu thì yêu quá nhưng khi thua thì quay lưng cũng là một kiểu yêu mùa vụ.
Nhưng cũng không trách được, bởi tính minh bạch của bóng đá Việt vẫn là một thứ xa xỉ. Ví dụ như việc CĐV không tin vào BĐVN, không tin vào cách xử lý của cơ quan quản lý ở một vụ việc tai tiếng, ầm ĩ nhưng người ta lại tự giải quyết theo cách của mình, bằng cái cách rất khó chấp nhận.
Cũng đau, khi người Việt luôn tự hào là yêu bóng đá nhất thế giới…
Song An