Cafe 24h: Thích tìm nhất... “Vợ người ta”
Kết quả cũng khá bất ngờ. Hóa ra được tìm kiếm nhiều nhất ở Việt Nam là “Vợ người ta”. Để tránh hiểu nhầm, cần phải nói ngay, đây là tên một ca khúc có phần nhí nhố nhưng nổi bật trong năm qua.
Đứng thứ hai trong Top tìm kiếm là “Âm thầm bên em”, cũng lại là một bài hát. Tiếp theo lần lượt là: Không phải dạng vừa đâu (bài hát), How-Old.net (ứng dụng đoán tuổi một bức ảnh của Microsoft), Fast Furious 7 (phim), Khuôn mặt đáng thương (bài hát), Em của quá khứ, Cười xuyên Việt (hài), Cô dâu 8 tuổi (phim Ấn Độ), Chàng trai năm ấy (phim).
Không khó nhận ra, những “giá trị” được tìm kiếm nhiều nhất chỉ là ca hát, phim ảnh và những thứ rất… linh tinh.
Ngay lập tức có người lắc đầu ngao ngán về thế hệ trẻ, chẳng nhẽ họ chỉ quan tâm đến vậy thôi sao. Trong khi đó, nhìn sang Singapore, giới trẻ quan tâm nhiều nhất đến tình trạng ô nhiễm, Hàn Quốc tìm thông tin về bệnh dịch MERS nhiều nhất, Nhật Bản lo lắng về khủng bố IS…
Còn người trẻ Việt thì mải tìm kiếm… Vợ người ta.
Ít nhất, người Singapore còn có một sự kiện thể thao, dễ hiểu vì SEA Games 2015 được tổ chức ở đó nhưng lẽ ra, nếu là một đất nước được mệnh danh là yêu bóng đá như Việt Nam thì tại sao không có bất kỳ từ khóa nào liên quan đến bóng đá.
Thật ra là rất khó, Công Phượng dù nhận được nụ hôn của bầu Đức cũng chả bằng ”cái móng chân” của Sơn Tùng MTP.
Nhưng cứ thử lên “tinh thần AQ”, mấy từ khóa kia biết đâu lại nói lên một thứ khát vọng gì đó?
Chàng trai năm ấy - chẳng phải là hy vọng có một Công Vinh mới, người mà đúng những ngày này 7 năm về trước đã lần đầu - cũng là duy nhất cùng ĐTVN đoạt chức vô địch AFF 2008?
Khuôn mặt đáng thương - chẳng phải là khuôn mặt của Quế Ngọc Hải khi nghe về án kỷ luật kỳ quặc nhất trong lịch sử bóng đá Việt - trả toàn bộ tiền đền bù cho chấn thương của Anh Khoa?
Quá nhanh - quá nguy hiểm (Fast Furious), đó chẳng phải là khát vọng về một lối chơi thời HLV Miura hay sao?
Không phải dạng vừa đâu - đó cũng có thể là kỳ vọng vào một Đội tuyển đứng đầu ĐNÁ nhưng chưa thành hiện thực, bởi vì bộ phận chuyên môn vẫn cứ “âm thầm bên… Miura”.
Chừng ấy đủ để chúng ta có một thứ bóng đá “sợ người ta” và mỗi lần thi đấu lại nhìn sang… người ta.
Chỉ là vui thôi, bởi nếu căn cứ vào sự kiếm tìm trên google để đánh giá sự quan tâm thì bóng đá nước nhà đúng là có nhiều thứ cần tìm: Cần tìm một vị Chủ tịch mới, cần tìm một ông Phó Chủ tịch ngồi bàn làm việc nhiều hơn “bay trên trời”, tìm tiền vì món tài trợ với Toyota hôm qua cũng không phải là quá nhiều và tìm sự minh bạch chứ không phải những phát ngôn có phần “lố” của một ông Phó Chủ tịch VFF khác...
Có nhiều thứ phải tìm, sao cứ phải tìm “vợ người ta”?