Trung vệ Lâm Anh Quang: Bóng tối, ánh sáng và Thầy
Từ “hero” đến “zero”
Năm 18 tuổi, Lâm Anh Quang đã ra sân ở V.League. Đá trung vệ, so với mặt bằng V.League cũng như môi trường BĐVN, đây được xem là “hiện tượng lạ”. Được thi đấu sớm ở bóng đá đỉnh cao, Anh Quang không ngừng thăng tiến, là vị trí khó có thể thay thế ở Nam Định cũng như các đội tuyển U. Thế nhưng đằng sau ánh hào quang đó lại là bóng tối. Và nhiều đêm, trong bóng tối Lâm Anh Quang vẫn tự dày vò mình, khi cố nén đau vì chấn thương để ra sân. Cho đến bây giờ, Quang vẫn không thôi trăn trở về quyết định bồng bột và có phần ngu ngốc đó.
“Năm 2009, khi còn khoác áo U.19 VN, tôi đã bị chấn thương viêm gân. Cứ nghĩ nó nhẹ, mình lại sức trẻ nên chẳng ảnh hưởng gì nhiều. Thế là tôi chủ quan, không điều trị dứt điểm mà chỉ uống thuốc giảm đau, chườm đá. Những năm đầu tiên, cứ khoảng 1 tuần là khỏi nhưng sang những năm tiếp theo, tôi không chạy được nếu không có thuốc. Ở SEA Games 26, buổi sáng tập thì có thể không uống nhưng sau khi ăn trưa nếu không có thuốc thì buổi chiều không tập và thi đấu được. Dần dần, tôi bị phụ thuộc thuốc và căn bệnh chuyển sang mãn tính…”, Anh Quang kể lại.
Sau đó, Quang được đưa lên Nhổn để chữa trị chấn thương. Sau 2 tháng, thấy có dấu hiệu thuyên giảm, trung vệ này xin về tập cùng CLB để chứng minh với các chú, các bác một vài điều. Thế nhưng sự nóng vội khiến Quang phải trả giá. Chấn thương cũ tái phát, trở nên nặng hơn, hễ tập nặng một chút lại bị đau. Chấn thương hành hạ, cộng thêm việc Nam Định bị xuống hạng Nhì khiến cầu thủ sinh năm 1990 này trở nên chán nản và quyết định bỏ đội…
Rời đội, không tập luyện, không thi đấu, thời gian rảnh rỗi vô kể, Quang bị lôi vào vòng cuốn xã hội. Bị cám dỗ bởi những cạm bẫy cuộc sống, quá sa đà nên Quang tự biến mình từ một đứa con ngoan thành “gánh nặng”, làm ảnh hưởng lớn đến gia đình.
Cứ thế 2 năm trời, Quang chỉ chơi và chơi. Trước đây, Quang là niềm tự hào của cả khu thì lúc đó, Quang lại bị chính bà con hàng xóm nhìn với ánh mắt nghi ngại. Có lần, Quang nghe hàng xóm xì xào “sao không đi đá bóng mà cứ quanh quẩn ở nhà ”. Câu hỏi đó cứ văng vẳng bên tai, cứa vào tim và khắc khoải về trái bóng tròn. “Lúc đó, tôi mới thấu hiểu nỗi khổ do mình gây ra. Khổ gia đình, khổ cho mình khi tương lai mù mịt. Tôi nhận ra rằng chỉ có bóng đá mới cứu chính mình. Bóng đá giúp tôi vừa có thu nhập để trang trải cuộc sống vừa hoàn thiện nhân cách bản thân, tránh xa cạm bẫy cuộc sống…”, Quang tự vấn với bản thân.
Hành trình tìm lại chính mình
Thế là nảy sinh ý định quay lại với trái bóng tròn, đúng lúc HLV Vũ Thế Cường được đôn lên dẫn dắt Nam Định. Tuy chưa từng làm việc nhưng qua bạn bè, đồng nghiệp, Quang cảm nhận được đây là người tận tâm, tâm huyết với bóng đá. Quang đánh liều lên gặp thầy Cường và ngỏ ý.
“Đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại”, HLV Vũ Thế Cường nhận Quang trở lại tập luyện để cho một cơ hội. Thấu hiểu cốt lõi sự việc, trước tiên, anh Cường “Cổ” gặp mặt bố mẹ Quang và cam kết “sẽ đưa nó trở lại bản ngã bằng sự thánh thiện”. Thế là gia đình càng yên tâm, giao phó niềm tin.
“Khi mới quay trở lại tập luyện sau 2 năm rời xa sân cỏ, bản tính thích chơi bời, ngông cuồng vẫn còn trong con người. Thế nên tôi vẫn vi phạm kỉ luật đội. Thế nhưng thầy không quát mắng, khinh bỉ mà uốn nắn, chỉ ra từng cái sai để tôi có thể nhận thức được vấn đề. Thầy chăm lo cho tôi chẳng khác gì đứa con…”, Quang nghẹn ngào khi nhắc đến vị “cứu tinh”.
Khi Nam Định được thăng hạng Nhất năm 2014, cả đội được thưởng bằng một chuyến dã ngoại ở Sầm Sơn (Thanh Hóa). Trước mặt toàn đội, với những đồng lương ít ỏi, HLV Vũ Thế Cường đã chia sẻ hoàn cảnh túng thiếu mà Quang đang gặp phải. Cầu thủ này nghẹn ứ cả cổ họng, không dám nhận lấy vì áy náy bởi lòng tốt của thầy: “Tôi đã từng phát khóc khi tâm sự cùng thầy. Những lúc như thế, tôi mới thấu hiểu hơn giá trị của cuộc sống và những lỗi lầm mà tôi tự gây ra. Gặp thầy là bước ngoặt lớn trong cuộc đời tôi…”.
Nhận thức được nên cố tập và chứng tỏ, dù với một cầu thủ như Lâm Anh Quang thì không dễ, khi 2 năm không bóng đá để lao theo vòng cuốn xã hội đã lấy đi của anh quá nhiều. Tuy nhiên, cố gắng đó đã được ghi nhận. Như một phép nhiệm màu, sau trận Nam Định thắng 1-0 trước Đà Nẵng tại ĐH TDTT toàn quốc 2014, Quang lọt vào tầm ngắm của HLV Huỳnh Đức và một cuộc điện thoại đến cầu thủ này.
“Thật bất ngờ khi tôi được trở lại môi trường V.League sớm như thế này, có trong mơ cũng không nghĩ đến. Tuy nhiên, đó mới chỉ là bước khởi đầu, tôi còn rất nhiều việc phải làm nếu muốn tìm lại chính mình”, Quang chia sẻ khi muốn nói lời cảm ơn đến người thầy, trong ngày 20/11.
“Kể từ ngày SHB.Đà Nẵng chuyển đại bản doanh về Hòa Minh, nhiều đồng đội thấy buồn nhưng với tôi, sự yên tĩnh lúc này là điều cần thiết và thích hợp. Giờ mà có cho ra ốc đảo tập luyện, tôi vẫn cảm thấy vui với quả bóng...”.