Vượt qua lũ dữ, Trường ĐH Nha Trang rời giải với vẻ đẹp tinh thần rực sáng
Họ rời giải mà không có tấm vé đi tiếp, nhưng lại mang theo thứ quý giá hơn: sự kính phục, tự hào và ánh hào quang tinh thần sáng lên từ ý chí kiên cường.
Có những lời chia tay không mang màu buồn bã, mà đọng lại trong lòng người chứng kiến sự trân trọng và tự hào. Hành trình của Trường ĐH Nha Trang tại VCK bóng đá sinh viên toàn quốc 2025 – Cúp TV360 chính là một lời chia tay như thế: đẹp, xúc động và đầy giá trị.
Đến Hà Nội muộn nhất vì thời tiết không thuận lợi, thầy trò Trường ĐH Nha Trang khởi đầu hành trình với những khó khăn chẳng ai mong muốn. Nhưng khó khăn bên ngoài sân cỏ vẫn chưa phải tất cả.
Trong suốt quá trình thi đấu, từng thành viên liên tục nhận những tin tức đau lòng từ quê nhà. Những con phố, ngôi làng thân thuộc chìm trong nước lũ, gia đình và bạn bè đang oằn mình chống chọi. Tâm trí rối bời, lo lắng chồng chất, nhưng họ vẫn bước ra sân với trái tim nóng và ý chí mạnh mẽ.
Ở trận mở màn, đại diện phố Biển xuất sắc cầm hòa Trường ĐH Đồng Tháp, một trong những đội bóng mạnh nhất giải. Trận đấu ấy không chỉ là 1 điểm đầu tiên, mà là lời khẳng định: Nha Trang không đến VCK để đứng nhìn.
Tới cuộc đối đầu với Trường ĐH Nông Lâm TP.HCM, khi nỗi lo về trận lũ ở quê nhà đang siết chặt lấy tâm trí, cả đội nắm tay nhau và hứa sẽ chiến đấu vì màu áo, vì những người đang dõi theo.
Họ dẫn 2-0 trong sự bùng nổ cảm xúc, nhưng rồi lũ dữ ngoài đời dường như tìm đến sân cỏ, cuốn mất chiến thắng trong gang tấc. Thất bại 2-3 ấy để lại nhiều tiếc nuối, nhưng cũng cho thấy tinh thần không bao giờ chùn bước.
Và rồi trận cuối gặp ứng viên vô địch, Trường ĐH Thủy Lợi. Một lần nữa, Hoàng Chương và đồng đội chơi bằng tất cả những gì còn lại. Họ dẫn 2-1, tiến gần đến cột mốc lịch sử, trước khi bản lĩnh của đối thủ giúp trận đấu khép lại với tỷ số 3-2.
Ba trận đấu, ba câu chuyện khác nhau, nhưng chung một thông điệp: Trường ĐH Nha Trang đã chiến đấu bằng tất cả trái tim. Họ không mang về tấm vé đi tiếp, nhưng họ để lại một vẻ đẹp tinh thần, ý chí, nghị lực và sự đoàn kết đáng trân trọng.
Trong khoảnh khắc chia tay giải đấu, điều còn lại không phải là tiếc nuối về kết quả, mà là niềm tự hào về một tập thể đã vượt qua bão tố để cống hiến những trận đấu đẹp nhất. Và đó là một lời chia tay thật sự ý nghĩa.
Lời chia tay ấy, vì thế, thật đẹp. Vì nó được viết nên bằng trái tim.
