Nếu không dám ngân nốt cao của Adele, sao bạn dám bắt chước kỹ thuật của Mayweather?
Các bạn có thể ngưỡng mộ giọng ca mê hoặc của Adele khi cô lên những nốt cao đầy sống động, nhưng khi bước vào phòng Karaoke, hoặc bạn sẽ bỏ qua những bài hát khó, hoặc là bạn sẽ giảm độ cao của bài hát xuống để dễ dàng "trình diễn" hơn.
Các bạn có thể đi học thanh nhạc 2 giờ một ngày, 3 ngày một tuần, nhưng khi so sánh với Adele, các bạn vẫn có chút gì đó khiêm nhường và không dám bắt chước những kỹ thuật thanh nhạc của giọng ca điêu luyện đó vì cơ bản, bạn biết rằng Adele là ca sĩ chuyên nghiệp, còn bạn thì không.
Nhưng điều kỳ lạ là với những thần tượng võ thuật như Mayweather các bạn lại có thể dễ dàng tự tin để "tự tập" theo những kỹ thuật mà huyền thoại này đã tốn cả đời người để nghiên cứu và phát triển. Thậm chí, nhiều người còn tự tin "sáng tác" ra những kỹ thuật, những bài tập mới để "thoát khỏi khuôn khổ". Kiến thức cơ thể học, kiến thức về môn võ họ chẳng có, nhưng họ vẫn đủ tự tin đòi "đổi mới" võ thuật.
Nghịch lý của võ thuật: Càng đơn giản, càng phức tạp
Vì sao trong võ thuật lại có chuyện ngược đời như vậy. Lý do rất đơn giản, võ thuật càng hiệu quả càng trông đơn giản. Nhưng cũng chính vì vẻ "đơn giản" này mà nhiều người lại tự tin nghĩ rằng họ có thể hiểu được ngọn ngành của vấn đề. Có một điều mà họ quên mất: Để đơn giản hóa một vấn đề phức tạp, đòi hỏi bạn phải có một cái đầu tường tận ngọn ngành về vấn đề đó.
Boxing giống một môn khoa học, càng về sau, các kỹ thuật, chiến thuật càng được tối ưu và tối giản hóa, nhưng để đạt được sự tối giản đó, Boxing đã trải qua quãng thời gian phát triển rất dài. Mỗi thời kỳ đều xuất hiện một con người đặc biệt đóng góp một chút vào sự thay đổi của Boxing cho đến hiện nay.
Cũng như toán học, cội nguồn của toán học chỉ là các phép toán cộng trừ nhân chia, nhưng để cộng ở đâu, trừ ở đâu, hay nhân chia ở đâu để có thể giải được tích phân lại là một chuyện rất khác. Võ thuật cũng vậy, vài ba đòn đánh, vài ba đòn thủ, nhưng đánh ở đâu, thủ trong trường hợp nào là đã quá đủ để tạo thành một mệnh đề phức tạp. Boxing đã phát triển hai nắm đấm thành một chuỗi các hệ phương trình với đa biến số và ẩn số.