Thắng Qatar, cho vui “Quá ta”, sợ chi “Quả tạ”!
Từ vị thế của một kẻ lót đường, U23 Việt Nam bỗng đánh đâu thắng đấy tại VCK U23 châu Á 2018. Cảm giác đầu tiên là sướng.
1. Sau U23 Australia và U23 Syria tại vòng bảng, tới lượt U23 Iraq trở thành nạn nhân của U23 Việt Nam ở trận tứ kết. Duy nhất U23 Hàn Quốc không phải chịu chung số phận với các nạn nhân kia. Nói một cách cường điệu thì đó là vì U23 Hàn Quốc may mắn được gặp U23 Việt Nam ở trận mở màn, khi mà các học trò của HLV Park Hang Seo vẫn còn chưa nóng máy.
Chứng kiến cuộc hành trình thần tiên của U23 Việt Nam, NHM trên khắp thế giới đều không khỏi sững sờ xen lẫn thán phục. Không ít người bắt đầu tin rằng, U23 Việt Nam hoàn toàn có khả năng đánh bại U23 Qatar và xa hơn nữa là tiến tới lễ đăng quang ngạo nghễ ngay trên đất Trung Quốc.
Trong bóng đá, đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra. Đan Mạch và Hy Lạp đã lên ngôi tại EURO. Leicester từng đoạt chức vô địch Ngoại hạng Anh. Vậy chẳng lý gì mà U23 Việt Nam không thể đi đến tận cùng giấc mơ tại giải U23 châu Á, nhất là trước mặt thầy trò ông Park chỉ còn lại U23 Qatar và đội thắng của cặp U23 Uzbekistan - U23 Hàn Quốc.
Mọi công dân Việt Nam đều khao khát được thấy Công Phượng cùng các đồng đội chiếm lấy chiếc Cúp sắp được bày tại sân Thường Châu. Ngay cả trong trường hợp U23 Việt Nam vượt qua vòng bán kết nhưng lại gục ngã ở trận cuối cùng, đó cũng là một niềm vui vô bờ bến dành cho hàng triệu CĐV vốn chỉ biết mỗi danh hiệu AFF Cup.
Nhưng có một điều phải lưu ý: Vinh quang nào cũng phải đánh đổi bằng những bi kịch, kỳ tích nào cũng kéo theo hậu quả khôn lường đối với kẻ chưa thực sự sẵn sàng.
2. Sau chiếc Cúp EURO 1992 “trên trời rơi xuống” (bất ngờ được dự vì Nam Tư bị cấm thi đấu vào phút chót), Đan Mạch thua liểng xiểng tại vòng loại World Cup 1994 và không sản sinh ra được hảo thủ nào như Brian Laudrup hay Peter Schmeichel nữa.
Kể từ màn đăng quang tại EURO 2004, Hy Lạp cũng sa sút thậm tệ. Họ liên tục vắng bóng tại các giải đấu lớn, gần nhất là EURO 2016 và World Cup 2018. Trường hợp của Leicester là một bằng chứng khác cho thấy mặt trái của những loại thành công không nằm trong kế hoạch.
Giống như một gã nghèo kiết xác bỗng trúng giải độc đắc hàng trăm tỉ đồng, Đan Mạch, Hy Lạp và Leicester loay hoay, vật vã mãi mà vẫn không biết xử lý ra sao đối với chỗ ngồi quá cao của mình, để rồi ngã chỏng vó xuống đất.
Giả sử vượt qua U23 Qatar, bóng đá Việt Nam chắc chắn sẽ cảm thấy đôi vai mình như có ngàn cân trút xuống. Bởi khi ấy, NHM cả nước sẽ căn cứ vào cột mốc tại Trung Quốc 2018 để đánh giá các màn trình diễn tiếp theo của các đội tuyển. Chiếc HCV SEA Games bao năm ao ước bỗng không còn đủ để thỏa mãn dư luận, mà phải là vé dự World Cup hoặc một thành tích tương tự ở cấp độ ĐTQG.
Thắng U23 Qatar xong, HLV Park Hang Seo sẽ chịu sức ép cực lớn trong quãng thời gian còn lại của nhiệm kỳ. Các học trò của ông cũng phải cố thể hiện sao cho xứng đáng với vị thế của nhà Á quân (hoặc Quán quân) châu lục. Về phần mình, các quan chức VFF - những người bị tố là đi công tác nước ngoài nhiều đến mức không còn thời gian đọc sách - sẽ khổ nhất vì lại phải cúi mặt giải trình nguyên nhân vì sao bóng đá Việt Nam không tiến bộ.
U23 Việt Nam mới vào bán kết, các quán nhậu đã đua nhau "thất thủ". Các chiến sĩ công an phải tất tả ngăn chặn nạn đua xe. Phong trào nghỉ học, bỏ làm lan rộng. Rồi có kẻ còn khỏa thân giữa phố. Không hiểu nếu U23 Việt Nam vô địch, mọi thứ còn hỗn loạn đến mức nào. Thế nên, một chiến thắng trước Qatar sẽ không chỉ tạo ra tâm trạng vui "Quá ta", mà còn cả cảm giác phải mang “Quả tạ”.
Nhưng chỉ nghĩ bâng quơ thế thôi, chứ vào lúc này chẳng muốn gì hơn một chiến thắng của thầy trò HLV Park "Hăng Say" cả. Cơ hội trăm năm mới đến một lần, mong các chàng trai U23 Việt Nam sẽ không bỏ lỡ.