Tiger Woods và “điều không thể”
Thậm chí, mục tiêu đó của Tiger Woods giờ trở thành “điều không thể”, đặc biệt khi bản thân golf thủ người Mỹ đã phải thừa nhận rằng, bất cứ danh hiệu nào trong tương lai cũng đã là một thành công đối với anh.
Sự thực thì vài năm trở lại đây, Tiger Woods đã quá quen với những đánh giá không lấy gì làm lạc quan về phong độ và thể lực của anh. Thậm chí chẳng còn ai tin rằng, anh “có mặt ở đây là để giành chiến thắng” như anh tuyên bố ở giải đấu đầu tiên sau mỗi lần phẫu thuật.
Đã 7 năm trôi quan từ ngày Tiger Woods giành major cuối cùng ở US Open năm 2008, giờ tất cả đều cho là anh đã hết thời. Điều này cũng đồng nghĩa cựu số 1 thế giới sẽ không thể đạt được mục tiêu là vượt qua kỷ lục giành 18 major của huyền thoại Jack Nicklaus.
Nhìn lại thì năm 2013 được xem là đỉnh cao của tay golf người Mỹ trong giai đoạn sóng gió sau scandal sex và anh chiến thắng ở 5 giải, trong đó có Players Championship và 2 giải World Golf Championship, được bầu là golf thủ trong năm của PGA Tour lần thứ 11 và vô địch Vardon Trophy với số điểm trung bình thấp nhất là 68,98, anh cũng không có thêm một major nào khác.
Nếu đó là giai đoạn đỉnh cao, thì ở giai đoạn dưới đáy sự nghiệp đã kéo dài trong 2 năm qua, thật khó để Tiger Woods thuyết phục được tất cả rằng, anh sẽ trở lại đúng với hình ảnh của một số 1 trước đây. Những chấn thương, những lần miss cut, tất cả đã kéo “Siêu hổ” từ vị trí của một golf thủ xuất sắc xuống vị trí của một golf thủ rất thường. Trừ danh tiếng anh tạo dựng được trong gần 20 năm kể từ khi bước vào thi đấu chuyên nghiệp.
Có lẽ, khi thừa nhận rằng “chẳng có gì cho tôi có thể hướng về hay tạo tiền đề”, bản thân Tiger Woods đã hiểu là có được một danh hiệu vào lúc này đối với anh là sự xa xỉ. Còn nếu kết thúc, anh coi như cũng đã có “một giai đoạn hoàng kim” trong đời.
Giai đoạn hoàng kim đó đã mang lại cho golf thủ người Mỹ tới 7 trong 11 major mà anh tham dự từ PGA Championship năm 1999 đến US Open năm 2002. Trong giai đoạn này, Woods có năm “Tiger Slam” với các danh hiệu US Open, Open Championship và US PGA năm 2000 cùng Masters năm 2001.
Không phải vô cớ mà trong cuộc phỏng vấn gần đây trên tờ Time, golf thủ 39 tuổi có thừa nhận anh sẵn sàng “cam chịu” đối mặt với khả năng giải nghệ sớm, ưu tiên cho cuộc sống gia đình và sẽ không còn phải chứng kiến những ca phẫu thuật mới nữa. Nếu thế, chẳng lẽ 7 lên bàn mổ gần đây đã đánh gục ý chí của anh, một người từng muốn trở thành lính thủy đánh bộ, một người đã giành major cùng với cái chân bị rạn xương và dây chằng bị đứt?
Những fan của Tiger Woods thì chỉ ra rằng, Darren Clarke, Ernie Els và Phil Mickelson hơn 40 tuổi vẫn giành được các danh hiệu major. Hay Nicklaus, người đã dội một gáo nước lạnh vào những ai cho rằng ông đã hết thời khi giành major thứ 18, Masters năm 1986, ở tuổi 46.
Tuy vậy, có một khác biệt lớn nhất giữa Tiger Woods với những golf thủ kể trên là Clarke, Els, Mickelson và Nicklaus không có nhiều rắc rối nghiêm trọng như anh, đặc biệt chuyện gia đình. Và họ cũng không phải lên bàn mổ tới 7 lần.
Vì thế, khi Tiger Woods bước sang tuổi 40 vào ngày 30/12 tới cùng với vị trí ở đâu đó ngoài tốp 400 (hiện 414) hay 500 trên bảng xếp hạng thế giới, giấc mơ xô đổ kỷ lục 18 major của anh đã chính thức khép lại.