UEFA đang sợ "Ngũ đại gia" nước Anh tẩy chay Champions League?
Vì có vẻ như mọi chuyện không còn hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của UEFA nữa. Áp lực và nỗi lo bắt đầu dồn về phía LĐBĐ châu Âu, trước viễn cảnh Champions League sẽ mất đi dần dần giá trị và nguy cơ về hệ quả tệ hại hơn rất nhiều sân chơi này bị khai tử, bởi sự vắng mặt của các ông lớn bóng đá Anh và cũng có thể thêm các CLB lớn ở các giải VĐQG khác.
Tín hiệu bắt được được nhen nhóm, khi đại diện của 5 CLB lớn nhất của Premier League đã họp “thượng đỉnh” bàn về ý định thành lập giải Super League, tẩy chay Champions League hay đúng hơn là họ đang tìm kiếm lối thoát cho các CLB của Anh trong bối cảnh không được dự Champions League. Ed Woodward (Phó chủ tịch Man Utd), Bruce Buck (Chủ tịch Chelsea), Ivan Gazidis (GĐĐH Arsenal), Ferran Soriano (GĐĐH Man City) và Ian Ayre (GĐĐH Liverpool) cùng bước vào khách sạn Dorchester (London) kèm theo đó là sự có mặt của những đại diện tỷ phú bất động sản người Mỹ Stephen Ross -“cha đẻ” của sân chơi International Champions Cup mùa trước tại Mỹ, Trung Quốc và Australia.
Đó không phải là sự đùa giỡn, trước kịch bản những CLB lớn của Anh tiếp tục vắng mặt (và không thành công) tại Champions League, trong đó mùa tới hoàn toàn có thể điền tên Chelsea và Man Utd. Nghiễm nhiên, UEFA cũng hiểu rằng đây là sự cảnh báo nghiêm túc, buộc phải tìm kiếm giải pháp tháo gỡ, hoặc không họ sẽ để Champions League trở nên nhạt nhẽo, thậm chí sẽ bị xóa sổ trong tương lai nếu nhóm Premier League lôi kéo được thêm những CLB danh tiếng khác.
Vậy thì đến lúc UEFA phải phá lệ đặc cách cho các CLB giàu truyền thống giành suất dự giải ngay cả khi họ không giành được vé từ giải VĐQG. Ý tưởng này không có gì là vô lý, khi nó vừa đảm bảo duy trì được sự hấp dẫn của sân chơi, đồng thời giúp UEFA tăng được con số tài chính vốn đã được xem như “miếng bánh khổng lồ”. Vấn đề đặt ra ở đây, sự có mặt mặc định của các đội giàu truyền thống sẽ làm phình số đội tham dự, vậy UEFA nên xử lý như thế nào?
Có 2 giải pháp cho điều này. Một là UEFA có thể giảm bớt số lượng các CLB giành suất tham dự từ giải VĐQG, chẳng hạn như chỉ là 3 đội đầu BXH Premier League, La Liga, Bundesliga cũng như giảm suất với các giải khác. Tuy nhiên, giải pháp thứ 2 UEFA nên cân nhắc hơn, bằng cách tăng số lượng đội tham dự Champions League (thêm các suất bổ sung những đội giàu truyền thống nhưng trượt suất theo “ngạch VĐQG”). Có thể là tăng số đội từ vòng bảng hoặc có thể đưa thêm vào những suất play-off giống như đội đứng thứ 4 của La Liga, Premier League, Bundesliga và thứ 3 ở Serie A, Ligue 1. Con số sẽ tùy thuộc vào sự tính toán của UEFA cũng như thương lượng, họp bàn với nhóm CLB lớn.
Việc gỡ bỏ luật truyền thống và đưa vào ngoại lệ là để đảm bảo quyền lợi cho các đội bóng lớn, giữ giá trị của Champions League và trên tất cả UEFA cũng hiểu rằng họ cũng đang phụ thuộc vào các CLB lớn. UEFA không giữ được quyền lực tuyệt đối.
Định mệnh không thể khác
Trải qua hơn 60 năm thành lập, UEFA đã khai sinh ra nhiều giải đấu, hội nhập và tách rời các sân chơi với những tên gọi khác nhau, và cho dù những thành công có được ghi nhận về những“đứa con” này hay không thì điều không thể phủ nhận là sự thay đổi (hoặc khai sinh) là quy luật tất yếu. Vì thế, kịch bản “ly khai” của Premier League - nếu có diễn ra - cũng là điều dễ hiểu. Chính 3 năm trước, Chủ tịch của CLB Galatasaray, Unal Aysal đã từng lên ý tưởng lập một giải khép kín với sự tham gia của 20 CLB hàng đầu châu Âu.