Nhật ký Boston Marathon 2018 của Trang Hạ: Đường từ Hopkinton tới Boston
Trang Hạ, marathoner đầu tiên của Việt Nam chạy giải Boston Marathon 2018, chia sẻ những trải nghiệm vô giá ở giải chạy đáng mơ ước nhất thế giới đối với mọi runner.
>> Những sự trở lại đáng chờ đợi ở Boston Marathon 2018
>> ƯCV vô địch nào sẽ giành vòng nguyệt quế Boston Marathon 2018?
Mùa Xuân ở Boston trời cao trong xanh, nắng vàng rực rỡ, nhưng gây choáng váng cho người chạy từ Việt Nam tới như tôi bởi nhiệt độ cực thấp! Sáng 1 độ C, trưa nắng chang chang cũng chỉ 3 độ C, dự kiến trong ngày diễn ra giải 16/4, trời sẽ vừa mưa, vừa rét khoảng 3 độ.
Hiệp hội Vận động viên Boston B.A.A vừa gửi e-mail cho tôi nhắc, phải chuẩn bị tinh thần để đón thời tiết cực kỳ khắc nghiệt vào ngày chạy tới, với mưa lạnh buốt và nhiệt độ cực thấp!
Được biết, năm ngoái với thời tiết bỗng dưng nắng nóng đột ngột (thực ra chỉ khoảng 23 độ) đã có rất nhiều vận động viên phải bỏ cuộc vì trời nóng, nhất là ở km thứ 33-34 phải leo ngọn đồi cao nhất và dài nhất Heartbreak Hill.
4 ngày trước giải đua, tôi và người bạn địa phương tranh thủ đi xem địa hình đường đua năm nay. Tại điểm xuất phát Boston Marathon tại Công viên trung tâm Hopkinton, hàng chục xe cơ giới đang hoàn thiện mặt đường, lấp ổ gà, kẻ vạch sơn, chuyển hàng nghìn cọc đánh dấu đường qua lại liên tục để tới điểm tập kết, nhiều công nhân đang tiến hành làm việc để dựng lên Làng Vận Động Viên. Dọc đường chạy, suốt 42km đều có bảng điện tử thông báo cấm đường từ 6h sáng tới 8h tối ngày thi marathon. Hàng trăm cảnh sát đang bận rộn bật nắp ống cống lên để kiểm tra chất nổ rồi gắn chặt lại phòng khủng bố.
>> 8 điều bạn chưa biết về Boston Marathon
Được biết Boston Marathon cấm hoàn toàn các nhiếp ảnh gia nghiệp dư tự do tác nghiệp ở vạch đích, cũng cấm hoàn toàn Fly-cam chụp ảnh quay phim cuộc thi. Ban tổ chức chỉ sử dụng 3 máy Fly-cam có gắn dây và giao hoàn toàn công việc này cho cảnh sát, để kiểm soát an ninh của cuộc thi. Một lý do khác nữa là Fly-cam có thể ảnh hưởng tới an toàn bay của trực thăng ghi hình cuộc thi và trực thăng cấp cứu lên xuống các bệnh viện lớn quanh cuộc đua Marathon. Dường như bóng ma ám ảnh của vụ nổ bom 2013 đã khiến Boston siết chặt tới mức tối đa an ninh cuộc đua hàng năm.
>> Nhà văn Trang Hạ: Nếu hoàn thành marathon tôi sẽ giải nghệ
Dọc đường có thể thấy, bắt đầu từ cuối tuần trước tới nay, lượng xe hơi mang biển số mọi vùng đất của Hoa Kỳ đổ về Boston dày đặc vào mọi thời điểm trong ngày. Khoảng hơn 3 vạn vận động viên cùng khoảng 2 vạn người thân, người hỗ trợ thi đấu đang đổ về thành phố này. Dọc "route" (đường chạy) dài 26,2 dặm tôi bắt gặp hàng chục người vẫn luyện tập chạy bộ giữa trưa nắng. Các bờ sông và công viên còn đông người chạy hơn bất kể lúc nào trong ngày, những người chạy bộ đều mang trang phục dài, bó sát và bình nước nhỏ cùng mũ trùm đầu.
Đoạn 21km đầu tiên của route từ Công viên Hopkinton trong rừng cây xám khẳng khiu chạy theo đường E Main St tới đường W Union cho tới hết Washington Street cực kỳ bằng phẳng và rộng rãi, đường có xu hướng xuống dốc dần đều, rất giống chặng 21km cuối giải Taroko Hoa Liên tôi chạy năm 2017. Đường rừng kết thúc bằng một khúc chạy qua hồ nước rất lãng mạn rồi vào phố, dốc xuống thoai thoải dễ chịu, không có gấp khúc rẽ ngoặt bất ngờ, tầm nhìn rộng rãi, địa hình này tôi tin rằng mọi vận động viên đều lập kỷ lục cá nhân 21km tại route này! Tuy nhiên nếu chạy trong biển người, ai cũng chạy nhanh và cao hơn bạn một cái đầu, tôi nghĩ tốc độ kỷ lục của bạn sẽ tùy thuộc vào đợt xuất phát. Bởi “chén” xong một vạn vận động viên cùng wave (lượt xuất phát) với bạn để thoát lên khỏi đám đông không dễ!
>> Chỉ vì "thần tượng", Trang Hạ liều mình chạy 21km vượt núi Sa Pa
Có một dốc khá lớn với cao độ 150m ở km số 25, thật may là dốc xuống, nhưng ngồi trên ô tô đã thấy độ dốc đáng kể thì khi chạy, tôi sẽ cố gắng phát huy ưu thế của mình là “chân ngắn” để đua với những cặp giò lênh khênh, nghe đồn năm nào cũng có những vận động viên phải thúc thủ ở chặng này. Vậy nên tôi nghĩ chắc Heartbreak Hill phải dốc cỡ đỉnh Tam Đảo mới khiến nhiều người bỏ cuộc tại đây đến thế! Thậm chí Ban tổ chức đặt trạm Energy Zone tại đây để hỗ trợ tối đa người chạy ở chặng này!
Thực tế, ở km 34, dốc chỉ khá dài thôi, nhưng thoai thoải dần đều và chẳng là gì nếu so với con dốc vừa dài vừa cao của giải Hà Giang Half Marathon năm ngoái! Thậm chí nếu không để ý, đã lên tới đỉnh dốc từ bao giờ! Ở những km cuối, đường chạy bắt đầu đi vào khu phố cổ có trăm năm tuổi của Boston, rồi chạy về vạch đích gần tòa cao ốc khổng lồ của tập đoàn John Hancook. Toàn bộ đường chạy đều đẹp và không quá nhiều đồi cao phải vượt như trong hình dung của tôi về địa hình Boston.
Ngày Boston rất dài, trời sáng rõ từ 5h tới 7h30 tối. Tôi hy vọng mình sẽ chạy vừa đủ chậm để cảm nhận phong cảnh và không khí cuộc đua, nhưng cũng vừa đủ nhanh để về trước khi cut-off!
Nếu Boston Marathon là mơ ước điên rồ nhất mà tôi có, thì giờ đây, sự điên rồ đã trở thành vẻ đẹp, và không có ai chạy quá nhanh để ra khỏi một giấc mơ đẹp!