Bóng đá mùi nước mắm
Tranh cãi xuất phát từ câu chuyện, các cơ quan chức năng chuẩn bị ban hành một văn bản mà trong đó đưa ra hàng loạt các điều kiện trong khâu sản xuất nước mắm nói chung. Nó giống như ông trọng tài đè nghiến một đội bóng ra với ý định rút thẻ liên tục, tạo lợi thế cho đội còn lại. Ở đây là trận đấu thương trường.
Cái lập lờ ở đây không chỉ là một âm mưu nào đó được cho là cố tình giết chết nước mắm truyền thống để nước mắm công nghiệp, vốn có thành phần chủ yếu là nước, muối, tinh cốt cá... tràn ngập thị trường, len lỏi vào bữa cơm từng gia đình mà còn là một cuộc chiến truyền thông.
Tôi rất thích cái ý của một nhà báo với nhận định: “Không phải truyền thông phản ánh nước mắm mà là nước mắm phản ánh truyền thông”. Xung quanh một trận đấu, hay một quyết định nào đó được dư luận chú ý, thường gắn với mùi vị của truyền thông. Lần này, đáng tiếc là truyền thông có mùi nước mắm!
Tôi lại nhớ đến bóng đá Việt, có thời chúng ta cũng có bóng đá đượm mùi mắm, theo đúng nghĩa đen. Chỉ hơi khác là mắm... tôm. Thứ nhất là câu chuyện về cổ động viên trên khán đài sân Hà Nội cổ vũ trận derby Thể Công - Công An Hà Nội mười mấy năm trước chẳng ngần ngại chuẩn bị mắm tôm pha dầu nhớt để ném sang phía cổ động viên đội bạn, trả đũa cho hành động vứt... đầu chó thui xuống sân (giải nghĩa một chút Thể Công xưa viết tắt là TC, khi bị ghét thì dịch ra là... thịt chó!?).
Hay vụ gần hết đội đội Đà Nẵng phải vào viện vì bị “Tào Tháo rượt” khi chuẩn bị đá với SLNA hơn mười năm trước. Lý do là món cà pháo chấm... mắm tôm. Tất nhiên trận đấu bị hoãn.
Sau nhiều năm, bóng đá Việt đã... thơm tho hơn rất nhiều cho đến khi VFF ra quyết định kỷ luật Quế Ngọc Hải. Hải bị nhận một án kỷ luật nội bộ treo giò 1 trận nhưng VFF lại có quyết định khác: phạt Quế Ngọc Hải 20 triệu đồng và đình chỉ thi đấu 4 trận tại các giải bóng đá chuyên nghiệp Quốc gia năm 2019 do có hành vi cố tình xâm phạm thân thể cầu thủ Trần Văn Kiên trong trận đấu giữa Viettel và Hà Nội FC tại vòng 3 V.League 2019. Lần thứ hai từ đầu mùa, Quế Ngọc Hải bị phạt, lần trước là anh bị treo giò 1 trận sau chiếc thẻ đỏ phải nhận ở cuộc chạm trán Đà Nẵng tại vòng 1.
Một án kỷ luật kép để nhân danh việc ngăn chặn bạo lực sân cỏ?
Thật ra trong chuyên mục này, tôi đã nhiều lần bày tỏ ý kiến không đồng tình với những pha bóng nguy hiểm của Hải song không có nghĩa là với một lỗi của cầu thủ, VFF có thể đưa ra một quyết định vượt trên cả Luật.
Phạt nặng một cầu thủ thì danh tiếng của VFF được nâng lên hay ngược lại, nó chứng tỏ sự điều hành giải đấu chỉ ở cấp nghiệp dư?
Thế nên, cũng chẳng có gì ngạc nhiên khi không ít người hâm mộ cho rằng Hải bị phạt nặng chỉ vì đá vào chân cầu thủ Hà Nội - đội bóng của bầu Hiển. Nếu là cầu thủ của một CLB khác thì có lẽ Hải không bị nặng như thế, bởi ai cũng biết cái bóng của bầu Hiển lớn đến cỡ nào.
Thì ra, bóng đá nhang nhác cuộc chiến nước mắm đang diễn ra mà đằng sau nó là những mối quan hệ phức tạp.
Không phải mùi cà phê Make-up mà là mùi nước mắm.