Chấn thương của Đỗ Hùng Dũng: Đấy có phải bóng đá không?
Nhưng chấn thương lại có nhiều kiểu. Kiểu người ta sợ nhất chính là "bị triệt hạ". Nạn nhân mà tránh được triệt hạ thì chỉ có duy nhất một cách lý giải: Nhà có Phúc!
Vì sao tôi nói vậy?
Là bởi, một người cố tình hạ gục mình thì trước sau cũng dính đòn. Tránh lần một, tránh hai lần, nhưng không thể tránh được mười lần!
Là bởi, khi phải đối đầu với một lối chơi bạo lực đã trở thành thói quen, thì việc dính chấn thương nặng là sớm muộn!
Nhìn cú vào bóng của Hoàng Thịnh với Hùng Dũng, tôi không biết gọi đó là gì? Tôi cũng không chắc mình sẽ gọi đấy là bóng đá. Pha bóng này vượt rất xa khuôn khổ của đối kháng sân cỏ. Nó cũng không nằm trong cụm từ "trò chơi đàn ông có va chạm".
Liệu đấy có phải bóng đá không?
Không ít người từng lấy "Tinh thần cao" và "đá hết mình" để lý giải cho những cú vào bóng rát như lửa, bất chấp đồng nghiệp quằn quại, giẫy đành đạch trên sân. Ở V.League, nó được cổ suý nhiều lần bởi sự thiếu quyết đoán của những người cầm cân nảy mực. Lâu dần, người ta quen với nhiều cú phi thân đến mức gọi nó là "đặc sản".
Tôi xin miễn bình luận về cách chơi bóng của Hoàng Thịnh nhưng từ nay, thật khó để tôi gọi cậu ấy là Tuyển thủ!
Cuối cùng, xin cầu chúc cho Đỗ Hùng Dũng trong Hoạ có Phúc, sớm bình phục và trở lại sân cỏ. Vì tôi, cũng như rất nhiều người khác, chẳng thể làm gì giúp em ngoài cảm thông và chia sẻ...
Bảo Thắng (Cựu cầu thủ CAHN)