Game 3 NBA Finals: Milwaukee Bucks thắng nhờ… xác suất thống kê?
NBA Finals 2021 đang diễn ra theo một kịch bản rất quen thuộc, đó là cục diện series xoay chuyển hoàn toàn tại Game 3 sau khi hai đội chuyển địa điểm thi đấu.
Milwaukee Bucks đã bị Phoenix Suns áp đảo hoàn toàn trong Game 1 và 2 tại PHX Arena. Nhưng khi Game 3 diễn ra trên sân nhà của Milwaukee, đội bóng miền Đông đã thi đấu như 2 lượt trận trước đó chưa hề diễn ra và thắng Suns với cách biệt 20 điểm.
Hai chuỗi điểm đã định đoạt kết quả trận đấu là 30-9 tại cuối hiệp 2 và 16-0 để khép lại hiệp 3, tất cả đều do Giannis Antetokounmpo cùng các đồng đội thực hiện.
Câu hỏi giờ đây là Milwaukee Bucks đã làm điều đó như thế nào? Và khả năng họ có thể tái hiện sự áp đảo này ở Game 4 cũng như toàn bộ phần còn lại của series là bao nhiêu?
Chìa khóa nằm ở một vài con số thống kê nhất định. Điều thú vị là các con số này đã từng khiến Bucks ôm hận ở hai game đầu, sau đó giúp họ giành chiến thắng tại Game 3.
Về cơ bản, thắng một trận đấu bóng rổ cần hai yếu tố: Chất lượng và số lượng của những pha dứt điểm.
Bạn có thể thắng bằng chất lượng, tức là đạt chỉ số ‘điểm/lần kiểm soát bóng' cao hơn đối thủ. Hoặc bạn có thể thắng bằng số lượng, đồng nghĩa với việc ném nhiều hơn đối phương, tương đương với khả năng có nhiều lần dứt điểm thành công hơn.
Cả hai đều quan trọng và tìm kiếm điểm giữa là điều rất khó thực hiện. Nhưng tại loạt trận có tính chất chuyên môn rất cao như NBA Finals, chất lượng các pha dứt điểm sẽ là điều được chú ý nhiều hơn.
Hãy cùng nhìn vào vài con số tại Game 3.
Milwaukee turnover ít hơn Phoenix 5 TO và có nhiều hơn 7 offensive rebounds, giúp Bucks có thêm 12 cơ hội dứt điểm trong trận đấu mà mỗi bên có tổng cộng 96 lần lên bóng.
Lợi thế này giúp Bucks có thể ném tệ hơn Suns một chút nhưng vẫn nhỉnh hơn về mặt điểm số vì họ lời 12 cơ hội dứt điểm, 5 lần từ turnover (có thể tạo nên point off turnover) và 7 từ offensive rebound (có thể tạo 2nd chance point).
Đây là lợi thế về mặt số lượng dành cho Milwaukee, tương đương số lần dứt điểm. Nếu dứt điểm nhiều lần hơn, Bucks sẽ có thể đạt số điểm cao hơn so với Suns.
Ở Game 1, Phoenix Suns đã dứt điểm nhiều hơn Milwaukee Bucks, tận dụng hoàn hảo lợi thế về số lượng để giành chiến thắng.
Bucks thay đổi điều này ở Game 2 nhưng do dứt điểm khá tệ, họ vẫn nhận thất bại. Đđến Game 3 khi +12 về số lần dứt điểm, Milwaukee đã áp đảo Phoenix.
Bucks đã có đến 20 điểm 2nd-chance, xuất phát từ số lần offensive rebound của họ trong khi con số này bên phía Suns là 0. Tại NBA Finals, con số 20-0 là vô cùng lớn.
Không may cho Phoenix Suns là Milwaukee Bucks hoàn toàn có thể duy trì lợi thế này trong phần còn lại của series chung kết, ít nhất là về mặt thống kê.
Milwaukee là đội đứng thứ 3 toàn NBA về rebound tại Regular Season, trong khi Phoenix đứng thứ 20. Nếu tính riêng về offensive rebound, đội bóng của Chris Paul và các đồng đội còn xếp thấp hơn, đứng hạng 24 trên tổng cộng 30 đội.
Tính chất các trận đấu NBA Finals sẽ khác so với Regular Season. Loạt trận chung kết sẽ thiên nhiều hơn về các matchup cố định với ít cầu thủ được vào sân hơn. Nhưng xét trên khía cạnh này, Bucks lại càng có lợi.
Trong số 7 cầu thủ Suns đứng đầu về số phút thi đấu tại Finals, chỉ có DeAndre Ayton đang thực sự tranh chấp rebound tốt. Điều này được lý giải bởi thể hình của dàn cầu thủ Phoenix thua thiệt rất nhiều so với Milwaukee.
Các cặp cầu thủ đối đầu nhau tại Finals năm nay thường là: Giannis Antetokounmpo (2m11) vs Jae Crowder (1m98), Jrue Holiday (1m93) vs Chris Paul (1m82), PJ Tucker vs Devin Booker (cùng cao 1m96 nhưng Tucker nặng hơn đến 18kg).
Khi đội hình dự bị vào sân, Bucks tiếp tục tận dụng lợi thế thể hình bằng Bobby Portis (cao 2m08 nặng 113kg) và trung phong Brook Lopez (cao 2m13 nặng 127kg).
Milwaukee Bucks đã thắng Game 3 phần lớn nhờ số lượng, nhưng “bầy hươu" cũng cải thiện đáng kể về chất lượng các pha dứt điểm.
Khía cạnh này cũng giống số lượng và hoàn toàn có thể duy trì đến hết series nếu Phoenix Suns không có sự điều chỉnh phù hợp.
Chiến thắng của Bucks không đến bằng việc họ bất ngờ ném xa cực hay mà thay vào đó, họ thắng bằng cách liên tục tấn công vào trong với những cú dunk hoặc lên rổ.
Một minh chứng rất rõ cho điều này là màn trình diễn ghi điểm của Giannis Antetokounmpo tại Game 3.
Anh không ném 3 hay ném trung bình vào rổ, có duy nhất 1 pha dứt điểm thành công bên ngoài vòng cung no-charge-zone (bán kính 1.2m tính từ tâm vành rổ) và cuối cùng, Giannis vẫn ghi đến 41 điểm đi kèm tỷ lệ dứt điểm 13/14 bằng cách lên rổ hoặc dunk.
Thi đấu bằng cách này sẽ dễ duy trì hơn rất nhiều so với những cú ném từ ngoài vòng 3 điểm. Đây chính là chất lượng ở những pha dứt điểm đến từ Milwaukee Bucks.
Ở thống kê cuối trận, Bucks có hiệu suất ném 3 ở mức 14-36 3PT, con số ở mức trung bình - khá. Nhưng trong khoảng thời gian nới rộng cách biệt ở cuối hiệp 2, họ đã ném khá tệ. Chuỗi điểm 30-9 của Bucks đến chủ yếu từ các pha dứt điểm cận rổ và ném phạt.
Bên cạnh thành công ở khâu ghi điểm, Milwaukee đã lặng lẽ cải thiện điểm yếu trong phòng thủ. Họ nhận thất bại Game 2 vì đã để Phoenix Suns ném vào đến 20 quả 3 điểm cùng tỷ lệ 50%, trong đó có đến 9 cú ném ở hai góc sân (corner 3PT).
Sang Game 3, Bucks đã giới hạn con số này một cách ấn tượng khi không cho phép Suns ném vào bất kỳ quả nào ở khu vực này (0-4 3PT).
Thứ duy nhất giúp Suns không bị blowout nặng hơn cũng là thế mạnh từ trước đến nay là tỷ lệ ném trung bình thành công lên đến 60% (17-30 lần ném), cao hơn 10% so với mức thường thấy.
Nhắc đến ném trung bình, Phoenix Suns cũng đang đối diện với một vấn đề nhỏ.
Thống kê cho thấy Suns ném 14-31 tại Game 1, 16-30 tại Game 2 và 17-30 ở Game 4, đạt tỷ lệ thành công 51.6% trong khi con số trung bình toàn NBA chỉ là 45%.
Họ là “ông vua" về dứt điểm từ cự ly này nhưng lại khá tệ ở mọi cự ly và vị trí còn lại trên sân (bao gồm 3 điểm và cận rổ).
Phoenix còn gặp một điều đáng ngại khác trong series Finals này đó là vị trí của DeAndre Ayton. Vì đã mất Dario Saric vì rách dây chằng đầu gối, Suns gặp khó khăn trong việc “sống sót" ở những phút thi đấu mà Ayton ngồi ngoài.
Tại Game 2, Bucks đã phần nào đó khai thác được điều này nhưng không nổi bật vì số quả 3 điểm vượt trội của Suns. Sang Game 3 khi Ayton dính foul-trouble và liên tục phải làm bạn với ghế dự bị (thi đấu 24 phút qua 3 hiệp), Phoenix đã chịu thiệt hoàn toàn ở khu vực dưới rổ.
Đây là kết quả của việc DeAndre Ayton là trung phong thuần duy nhất mà Suns đang có. Họ còn 2 cầu thủ có thể chơi vị trí này là Dario Saric và Frank Kaminsky, nhưng cả hai đều có thiên hướng tiền đạo và không thể phòng thủ hiệu quả trước các bigman của Bucks.
Saric là cái tên phù hợp hơn để thế chỗ Ayton vì anh có bộ chân vững chắc hơn và thể hình tốt hơn, nhưng chấn thương của anh tại Game 1 đã khiến toan tính của Phoenix đổ vỡ.
Tình hình đã tệ còn trở nên tệ hơn khi Ayton dính foul-trouble. Kaminsky và mọi phương án ông Monty Williams sử dụng để bảo vệ bảng rổ hoặc tranh chấp bóng đều thất bại.
Sau trận đấu, HLV của Phoenix đã phàn nàn rằng một mình Giannis đã có số quả ném phạt ngang với cả tập thể Suns. Nhưng nếu xem kỹ hơn các tình huống, “Á Thần" đã liên tục bị đối phương phạm lỗi vì họ không thể phòng thủ một cách hiệu quả.
Cuối cùng, một điểm nhấn có thể giúp Milwaukee Bucks hưởng lợi là lịch thi đấu của series NBA Finals năm nay. Giữa Game 3, 4, 5 và 6 sẽ có 2 ngày nghỉ thay vì chỉ 1 ngày như giữa các Game 2,3 và 6,7.
Điều này cho phép các cầu thủ Bucks nghỉ ngơi và giúp HLV Mike Budenholzer xoay vòng 7 cái tên có thể hình tốt nhất để tiếp tục đối đầu Phoenix.
Ở loạt trận mà Suns được đánh giá là có dàn cầu thủ dự bị đồng đều và xuất sắc hơn, lịch thi đấu được kéo giãn sẽ làm giảm tầm ảnh hưởng của lợi thế này so với khoảng 7-8 cầu thủ được Milwaukee Bucks tập trung sử dụng.
Dĩ nhiên cả series NBA Finals sẽ không thể diễn ra 100% giống hệt Game 3 và chiến thắng này vẫn chỉ giúp Bucks thu hẹp cách biệt xuống còn 2-1.
Thế nhưng qua trận đấu này và một chút từ Game 2, Milwaukee đã bắt đầu trở nên mạnh hơn nếu xét về mặt thống kê, trái ngược so với hình ảnh bị áp đảo ở 2 lượt trận đầu.
Những phút thi đấu không có Ayton, sự phụ thuộc của Suns vào ném trung bình, việc thủ tốt những quả corner 3PT của Bucks hay câu chuyện chất lượng và số lượng kể trên, tất cả đều là lợi thế tạm nghiêng về phía “bầy hươu" trong loạt trận chung kết NBA.
Theo The Athletic