7 môn thể thao khác thường nhất Olympic 2016
1. Đi bộ
Được đưa vào Olympic từ năm 1904, đi bộ là một trong những môn thi đấu lâu đời nhất trong lịch sử Olympic. Một trong những điểm nổi bật của môn thể thao này chính là kỹ thuật của các VĐV khi thi đấu.
Theo đó, những VĐV đi bộ sẽ phải lắc hông rất "dẻo", đồng thời phải có ít nhất 1 chân chạm đất trong quá trình thực hiện bài thi của mình, nếu không sẽ bị tính là phạm quy.
Nhiều người cho rằng, những VĐV đi bộ sẽ không có xu hướng sử dụng chất cấm trong khi thi đấu. Tuy nhiên, trong lịch sử Olympic đã từng chứng kiến một trường hợp bị tước HCV do sử dụng doping, đó là VĐV người Nga Sergey Kirdyapkin. Cụ thể, WADA đã phát hiện VĐV 36 tuổi này sử dụng chất cấm để giành tấm HCV 50 km đi bộ tại Olympic 2012.
2. Bơi nghệ thuật
Được đưa vào Olympic từ năm 1984, bơi nghệ thuật đã trở thành một trong những môn thể thao khó nhất trong lịch sử các kỳ Thế vận hội.
Ngoài việc phải kiểm soát được nhịp thở, các VĐV bơi nghệ thuật còn phải thực hiện những màn vũ đạo đẹp mắt với sự linh hoạt của đôi chân và cánh tay trên mặt nước. Nếu các VĐV thực hiện lỗi trong phần thi của mình, họ sẽ không có cơ hội làm lại.
Đây cũng là một môn thể thao cần phải có sự hỗ trợ của những người cứu hộ để đề phòng những trường hợp đáng tiếc xảy ra trong khi thi đấu.
Video các VĐV thực hiện bài thi bơi nghệ thuật
3. Cưỡi ngựa nghệ thuật
Dù là một nội dung trong môn cưỡi ngựa, Cưỡi ngựa nghệ thuật rất hiếm khi được phát trên đài truyền hình.
Ở những môn thể thao cưỡi ngựa khác, kỹ thuật nhảy của chú ngựa sẽ là yếu tố chính để đánh giá kết quả. Tuy nhiên, mọi thứ hoàn toàn khác trong nội dung Cưỡi ngựa nghệ thuật.
Những VĐV cưỡi ngựa cho biết, Cưỡi ngựa nghệ thuật là một trong những đỉnh cao của việc huấn luyện loài động vật này. Theo đó, các VĐV phải làm sao cho các chú ngựa có thể phô diễn hết khả năng đi bộ, nhún nhảy và tạo dáng cơ bản.
Chính vì đây là một nội dung thi đấu nhẹ nhàng, Cưỡi ngựa nghệ thuật chính là một trong những môn thi đầu tiên xuất hiện các VĐV nữ tranh tài tại Olympic.
4. 3.000 vượt chướng ngại
Chỉ nghe qua cái tên tiếng Anh "steeplechase", nhiều người sẽ liên tưởng đến một bộ môn thể thao liên quan đến những chú ngựa. Nhưng đây lại là một môn thể thao sử dụng sức người. Các VĐV phải chạy vượt qua một đoạn đường dài 3.000m với 28 rào chắn và 7 hố nước khổng lồ chắn trên đường.
Môn thể thao này được chơi lần đầu tiên vào năm 1920 với các nội dung dành cho nam. Trong khi đó, các VĐV nữ được thi đấu môn thể thao này lần đầu tiên vào năm 2008.
5. Bắn súng
Việc nhiều người cho rằng việc môn bắn súng được đưa vào Olympic do yếu tố chính trị là hoàn toàn sai lầm.
Bắn súng được đưa vào Olympic từ năm 1986 với dụng cụ thi đấu là… súng hỏa mai. So với súng trường hiện đại, bắn súng hỏa mai có vẻ... thể thao hơn do xạ thủ cần nhiều động tác như nhồi thuốc súng, lắp đạn, đánh đá lửa châm ngòi.
6. Trampoline
Trampoline là một trong những nội dung của môn Thể dục dụng cụ. Đây không phải là một môn thể thao an toàn bởi VĐV phải thực sự nhuần nhuyễn trong việc thực hiện các động tác bay nhảy trên không.
Chỉ đến khi VĐV môn Trampoline Rosie MacLennan giành HCV duy nhất cho đoàn Canada tại Olympic 2012, người nước này mới bắt đầu tìm hiểu thế nào là môn Trampoline. Chi tiết ấy đủ để thấy không ít khán giả chẳng cho rằng đây là một môn thể thao, khi lần đầu thấy Trampoline.
Canada hiện đang là quốc gia đứng đầu về môn thể thao này khi họ đã giành được tổng cộng 2 HCV kể từ khi trampoline xuất hiện lần đầu tiên tại Olympic 2000.
7. Năm môn phối hợp hiện đại
Xuất hiện lần đầu tiên tại Olympic 1912 và được xem như môn thể thao có nhiều nguyên tắc thi đấu nhất, 5 môn phối hợp hiện đại dược chia ra thành các phần thi khác nhau, gồm: đấu kiếm, bơi tự do 200m, cưỡi ngựa vượt chướng ngại, bắn súng với chạy băng đồng 3.200m.
Video các nội dung trong năm môn phối hợp hiện đại: