Đô vật Olympic Nguyễn Thị Lụa từng mất 4 chiếc răng trên thảm tập
Mới 26 tuổi, đô vật sẽ khóa sổ cho đoàn TTVN tại Rio - Nguyễn Thị Lụa đã có nụ cười giống như người già. Đây là hậu quả của việc từng mất 4 chiếc răng trên thảm tập và phải thay tới 5 lần.
Ngoài đôi tai xoăn tít do liên tục va đập với thảm qua 14 năm gắn bó với nghiệp vật, Lụa còn mang trên mình đủ các loại chấn thương ở vai, lưng, đầu gối, khớp chân. Trong đó, có những chấn thương mãn tính mà Lụa phải gánh chịu hậu quả dài lâu.
Thế nhưng, những thương tích thường trực ấy cũng không làm Lụa đau bằng tai nạn hi hữu khiến mình bị gãy mất 4 chiếc răng trên thảm tập. Nó không chỉ khiến Lụa khổ sở với những cơn đau nhức, bất tiện trong sinh hoạt mà còn ảnh hưởng đáng kể về mặt hình thức mà các cô gái luôn đặc biệt coi trọng. Đó cũng là nguyên nhân lý giải cho việc đô vật xinh xắn và hồn hậu này ngay cả lúc vui nhất cũng chỉ nở một nụ cười nhẹ, không thật tự nhiên.
Hàm răng của Lụa đã không còn nguyên vẹn từ một tai nạn 6 năm trước, trong một buổi tập bình thường của đội vật. Sau một động tác đối luyện với một người đồng đội, Lụa bất ngờ bị quăng mạnh rồi ngã vập mặt xuống sàn. Lụa đau tới mức phải một lúc sau mới có thể gượng dậy, và bàng hoàng khi phát hiện mình đã bị gãy tới 4 chiếc răng.
Có tới cả tuần sau đó, Lụa chỉ có thể ăn cháo loãng. Dù Lụa cố gắng tỏ ra bình thường để đồng đội không lo, song khi chỉ còn một mình, chị lại bật khóc. Chị hiểu rằng mình phải trả giá quá nhiều với 4 chiếc răng ấy. Sau đó, Lụa phải đi thay răng giả. Đến giờ, hàm răng của chị đã qua tới 5 lần thay.
Olympic Rio 2016 là lần thứ 2 Nguyễn Thị Lụa giành quyền dự tranh đấu trường quốc tế đỉnh cao nhất, điều mà không có đô vật Đông Nam Á nào làm được. Càng đặc biệt hơn vì 4 năm trước, Lụa thi đấu ở hạng 48kg, còn lần này là hạng 53kg. Để có được thành quả ấy, ngoài tài năng đặc biệt, Lụa đã phải hi sinh quá nhiều, với một quyết tâm và sự bền bỉ phi thường.
Theo giới chuyên môn, chỉ việc hai lần liên tiếp giành quyền tới Olympic với Lụa đã là một kỳ tích. Thế nhưng, chị còn muốn làm được nhiều hơn thế, chứ không chấp nhận tình cảnh thua ngay trận đầu như Olympic tại London.