Bóng đá Anh cần nhiều hơn những Gary Neville
Bởi lịch sử và hiện tại chứng minh, nước Anh không có những nhà cầm quân giỏi. Họ bị “bóp nghẹt” ngay tại giải đấu quê nhà Premier League vì sự gia nhập ồ ạt của các HLV đến từ khắp các quốc gia. Thật tàn nhẫn khi phải nói rằng, đôi khi giới cầm quân người Anh chỉ là búp bê trong tủ kính, đẹp đẽ trong khoái cảm tự hào dân tộc của người Anh nhưng giá trị thật kém cỏi trong mắt các ông chủ các đội bóng lớn. Những Alan Pardew, Garry Monk, Sam Allardyce, Steve McClaren… quả thực là gặp rất nhiều khó khăn để thuyết phục được Man Utd, Man City, Chelsea hay Arsenal.
Nghiễm nhiên là họ kém. Tận cùng của sự kém cỏi có thể do bản chất, do khát vọng làm thầy thiếu đi, hoặc cũng có thể do có nhiều sự lựa chọn tốt hơn là đóng vai một HLV chẳng hạn như chính trường hợp Gary Neville làm bình luận viên trước khi anh quyết định chuyển đến Valencia. Nhưng có một thực tế khác, giới cầm quân Vương quốc Anh nói chung và nước Anh nói riêng không có nhu cầu làm việc ngoài biên giới xứ sở Sương mù. Họ không có thói quen rời tổ quốc, mạo hiểm với những chuyến phiêu lưu, trong khi những cú “vượt rào” lại vô cùng cần thiết để trở thành những nhà cầm quân vĩ đại. Nó là gốc rễ của sự yếu kém, hay đúng hơn thì con đường trở thành những nhà cầm quân vĩ đại của người Anh đã bị chặn đứng từ ban đầu.
Nói thế có vẻ phủ nhận đi bước chân chinh phục của những Jack Greenwell, Bobby Robson, Roy Hodgson, Terry Venables, Ron Atkinson, John Toshack và phần nào đó cả những Steve McClaren, Chris Coleman, David Platt, Graeme Souness, Steve Nicol, Jimmy Hogan, Peter Reid, Bryan Robson… Tuy nhiên sự thật là với một nền bóng đá sừng sỏ mà chỉ có được khoảng 30 HLV “xuất ngoại” xuyên suốt nhiều thập kỷ thì khó có thể đòi hỏi được thành công của giới cầm quân nước này. Trong 10 năm qua, tính cả Gary Neville chỉ có 3 HLV người Anh hành nghề ở châu Âu ngoài lãnh thổ Anh (nếu tính cả Vương quốc Anh là 6). Số lượng là 7 tính tròn 2 thập kỷ gần đây và chỉ tăng thêm 5 người nữa khi tính 30 năm gần nhất. Tại Tây Ban Nha, cho đến nay mới chỉ đếm được Bobby Robson, Howard Kendall, Terry Venables, Ron Atkinson là những HLV người Anh và thêm 3 nhân vật khác thuộc Vương quốc Anh (John Toshack, Chris Coleman, David Moyes).
Vì thế, quyết định của Gary Neville, bất chấp bản thân anh cũng hiểu rằng kinh nghiệm non kém, là bước đột phá tích cực cho cả nền bóng đá Anh, nhất là với giới cầm quân. Bóng đá Anh cần nhiều Gary Neville hơn nữa, thậm chí tạo nên làn sóng “xuất ngoại”, thay đổi và nâng tầm tư duy, cho đội tuyển Anh một ngày chọn lọc được nhà cầm quân lý tưởng nhất. Mọi thứ phải bắt đầu từ sự cọ xát, học hỏi, và đây không phải lúc để e ngại cho số phận phiêu lưu của Gary. Bởi thất bại của Gary (nếu có đến) thì cũng tốt cho bóng đá Anh sau này.
Sẽ không chỉ có Gary Neville, đại diện cho giới cầm quân, mà đội ngũ cầu thủ Anh cũng nên mạnh dạn vượt ra khỏi biên giới quốc gia đầu quân cho các giải đấu khác. Dù biết rằng như thế họ sẽ phải hi sinh khá nhiều về mặt thu nhập (do Premier League trả lương cao) nhưng bù lại họ có thể đem đến lợi ích bóng đá cho ĐTQG, nhờ sự cọ xát đa dạng hơn.