Leicester, Chelsea và một Premier League đảo lộn
Nửa mùa giải 2015/16 đã trôi qua. Leicester City, thoát hiểm ngoạn mục mùa trước, đang xếp thứ 2 trong khi ĐKVĐ Chelsea lại đang lận đận ở nửa cuối BXH.
Nếu phong độ của các CLB là một biểu đồ, đó phải là biểu đồ hình zigzag. Một đội bóng có thể để thua bất cứ ai và cũng có thể thắng bất cứ ai. Tottenham thắng City 4-1 và thua 1-2 trước Newcastle, đội bóng từng thảm bại 1-6 trước City. Everton đè bẹp Sunderland 6-1, rồi thua 3-4 trước Stoke, đội đã để thua Sunderland 0-2.
Leicester đã dẫn đầu BXH cho tới ngày Giáng sinh với chỉ một trận thua 5-2 trước Arsenal. Các Pháo thủ, những người chưa từng kết thúc mùa giải trong Top 2 kể từ tháng 5/2005, vượt lên trên Leicester với chiến thắng 2-0 trước Bournemouth, rồi lại bất ngờ để thua 4-0 trước Southampton và sau đó lại đả bại Man City 2-1 trên sân nhà.
Lại nói đến Chelsea. Mùa trước, Mourinho trong nhiệm kì thứ hai tại Chelsea đã mang về cho CLB danh hiệu NHA đầu tiên sau 5 năm . Ông quyết tâm xây dựng một đế chế The Blues hùng mạnh ở NHA cũng như ở Châu Âu. Toàn bộ ban lãnh đạo và các cầu thủ đều tin tưởng người đặc biệt: một ngày trước khi mùa giải diễn ra, Mourinho được đề nghị một bản hợp đồng 4 năm. “Đó là một tin tốt lành với Chelsea và là một tin xấu với các CLB khác,” John Terry nói. “Ông ấy (Mourinho) biết tất cả mọi thứ.”
Mourinho chắc hẳn cũng biết rằng lực lượng của Chelsea không hề được tăng cường. Trong khi Man City bỏ ra 50 triệu bảng cho Raheem Sterling và Man United ném vào TTCN 106 triệu bảng cho Depay, Schneiderlin, Schweinsteiger, Darmian và đặc biệt là Anthony Martial, Chelsea chỉ có được thủ môn Asmir Begovic nhằm khỏa lấp vị trí của Petr Cech.
Một ngày sau khi Mourinho kí hợp đồng mới, Begovic lập tức gây ấn tượng mạnh trong trận ra mắt gặp Swansea ở Stamford Bridge khi Courtois bị truất quyền thi đấu. Trong trận hòa 2-2 ngày hôm đó, chiếc thẻ đỏ của Courtois bị lu mờ hoàn toàn bởi xích mích giữa Mourinho và bác sĩ Eva Carneiro.
Kể từ đó, Chelsea bắt đầu rạn nứt. Họ tiếp tục thua Palace 2-1 trận sân nhà, trận thắng đầu tiên của Palace tại Stamford Bridge kể thừ năm 1982. Nhận ra những lỗ hổng nghiêm trọng nơi hàng thủ, BLĐ Chelsea ngay lập tức liên hệ với trung vệ John Stones của Everton nhưng bị từ chối. Một tuần sau đó, họ tiếp tục để thua trước đội chủ sân Goodison Park và trở nên rối loạn. Thị trường chuyển nhượng khi đó đã đóng cửa. Chelsea sau đó chìm sâu trong khủng hoảng.
Những ngày Chelsea lao dốc lại là những ngày thăng hoa của Leicester City. Leicester bắt đầu mùa giải với những hoài nghi về HLV Claudio Ranieri nhưng ông thầy người Ý chỉ mất có 25 phút để dập tắt mọi nghi ngờ khi đưa đội bóng dẫn trước Sunderland 3-1 trong trận mở màn.
Leicester sau đó đánh bại West Ham, đội vừa gây bất ngờ với chiến thắng 2-0 trước Arsenal ở vòng 1 nhờ công của cầu thủ trẻ Reece Oxford. Nhưng phải đến thắng lợi 3-2 trước West Brom cuối tháng 10, người hâm mộ mới bắt đầu để ý tới Leicester.
Riyad Mahrez và Jamie Vardy cùng nhau nâng bước Leicester lên vị trí thứ ba. Tiếp tục đà thăng tiến, họ thắng 5 trong 6 trận tiếp theo, bao gồm cả thắng lợi 2-1 trước Chelsea và leo một mạch lên vị trí dẫn đầu. Riêng Vardy đã ghi bàn trong 11 trận liên tiếp, phá kỉ lục 10 trận của Ruud Van Nistelrooy. Một tin vui cho Leicester: trong 10 mùa qua, chỉ có một đội giành được 39 điểm mà vẫn phải xuống hạng. Có thể nói The Foxes đã sớm hoàn thành mục tiêu trụ hạng mà HLV Ranieri đã đề ra.
Giữa tháng 3, Leicester sẽ phải hành quân tới Tottenham, City, Arsenal, Watford và Palace. Tới lúc đó, người hâm mộ sẽ biết được năng lực thật sự của Leicester City tới đâu, nhưng có một điều chắc chắn rằng, Bầy Cáo đã tạo nên một dấu ấn thú vị cho NHA mùa này.
Những phép thử khó khăn cũng sẽ đến với Watford, Palace, Stoke và Bournemouth – những đội bóng tầm trung đang chơi rất thăng hoa và giành được những vị trí tốt trên bảng xếp hạng. Với City và Arsenal, mặc dù sở hữu một dàn cầu thủ đồng đều, họ vẫn thiếu đi sự ổn định cần thiết.
Khi mà Jose Mourinho đã tạm biệt Chelsea, Brendan Rodgers rời Anfield để nhường chỗ cho Jurgen Klopp, HLV Arsene Wenger vẫn đang tiếp tục hành trình tìm kiếm danh hiệu của mình ở sân Emirates, háo hức chờ đợi lễ kỉ niệm 20 năm gắn bó với Arsenal diễn ra vào tháng 9 năm nay.
Liệu ngày hôm đó Wenger có thể ăn mừng với tư cách là nhà vô địch? Một lần nữa, khó ai mà biết được