Wilfried Zaha: Chưa từng gặp, sao có thể ngủ với con gái Moyes?
Thật ra, cơn ác mộng ập đến với Wilfried Zaha rất sớm, vì dù chưa thử trao cho tiền đạo 22 tuổi này cơ hội tại Old Trafford, Sir Alex Ferguson đã đẩy anh trở lại Crystal Palace theo hợp đồng cho mượn và không có bất cứ hứa hẹn gì cho tương lai. Người kế nhiệm ông là David Moyes cũng hoàn toàn ngó lơ Zaha trên sân tập Carrington và chỉ trò chuyện với những cầu thủ có thể được thi đấu vào cuối tuần. Tuy nhiên, tất cả chưa hẳn là thất vọng lớn nhất của chân sút này, như anh tâm sự: “Điều thật sự khiến tôi bực bội nhất ở Man Utd là thật ra, chẳng ai biết rõ chuyện gì từng xảy ra trên sân tập. Tất cả chỉ toàn là những lời đồn thổi, thế mà mọi người đều tin”.
Nhân dịp này, Zaha dẫn chứng cụ thể: “Tôi chưa từng ngủ với con gái của David Moyes, cũng như không phải là kẻ xấu tính. Đấy là 2 lời đồn còn bám lấy tôi mãi đến lúc ra đi. Bởi chỉ cần nhìn thấy tôi, bất cứ ai đều nghĩ: ‘Wilfried Zaha, thằng này xấu tính lắm’. Tôi thật chẳng hiểu tại sao. Còn về Lauren – con gái Moyes? Thậm chí tôi còn chưa từng gặp cô ấy”. Trở lại với HLV Ferguson, Zaha tâm sự: “Tôi rất buồn rầu khi Sir Alex giải nghệ. Tôi rất muốn làm việc dưới quyền ông ấy, nhưng chẳng thể nài nỉ ông ấy ở lại. Vì vậy, tôi chỉ nghĩ mình sẽ ổn, khi giành được 1 danh hiệu Cầu thủ hay nhất trận trước mùa bóng mới của Moyes. Nào ngờ ngay sau đó, Moyes tuyên bố tôi chưa sẵn sàng chơi ở Premier League. Tôi chẳng hiểu gì hết. Nhưng tôi không phản ứng lại. Tôi cho rằng lý do duy nhất là thể hiện kém cỏi ở trận gặp Wigan tại Community Shield. Nhưng tôi nghĩ: ‘Ông đã thấy tôi đá như thế nào ở giai đoạn chuẩn bị trước mùa bóng. Lẽ ra ông phải nhận biết chí ít tôi có thể ghi bàn’. Nhưng kể từ đó, ông ấy không còn dùng tôi”.
Rời Old Trafford mà chưa từng đá chính lần nào ở Premier League, Zaha trở lại Crystal Palace sau thời gian bị Man Utd đem cho Cardiff mượn. Giờ đây nhìn lại, Zaha hài lòng cho biết: “Với tôi, mọi chuyện chưa hẳn đều xấu. Bởi lẽ, tôi chưa tới nỗi bị mai một. Tôi vẫn còn được chơi bóng. Tôi vẫn có cơ hội. Khi tôi tới Man Utd, tình hình có thể khác nếu vẫn còn Ferguson, nhưng ngược lại, tôi phải ra sân tập dù biết rõ mình sẽ không được thi đấu. Lúc đó, tôi có thể thấy rõ các CĐV Man Utd cười nhạo mình như thế nào. Ngày nào tôi cũng đều phải chịu đựng sỉ nhục đó. Tôi sống trong cô độc do chẳng có ai để tâm sự. Còn tại Crystal Palace, HLV Alan Pardew không xem tôi như một tên người máy. Giờ đây, cuộc sống của tôi đã ổn hơn. Tôi chẳng còn phải sống trong nỗi sợ tương lai sắp đến. Tôi chỉ việc đá bóng thôi”.