Nỗi đau đẫm nước mắt của Italia trên chấm penalty
Việc phải giải quyết trận đấu trên chấm penalty thường đem đến sự tàn nhẫn cho Italia hơn là kết cục ngọt ngào. Không có đội bóng nào hứng chịu nhiều thất bại trong loạt “đấu súng” ở các giải đấu lớn như Azzurri.
Trận đấu với Đức tại tứ kết EURO 2016 vừa qua chính là lần thứ bảy Italia rời cuộc chơi trong loạt đá luân lưu 11 mét, nhiều hơn Argentina, Anh và Mexico với cùng 6 lần.
Lịch sử đội tuyển Italia ở các giải đấu lớn đã gắn quá nhiều với dư vị đắng gắn liền với những quả penalty.
Năm 1990, khi là chủ nhà của World Cup, những đêm huyền diệu của người Italia bị gián đoạn bởi Maradona có lẽ là nỗi đau khó nguôi ngoai nhất. Hai cú sút hỏng của Aldo Serena và Roberto Donadoni làm phá hỏng giấc mơ của trên sân nhà, giống như 10 năm trước trong trận tranh hạng Ba tại EURO 1980, giải đấu là một sự nhạo báng trên chấm penalty chống lại Tiệp Khắc.
Bốn năm sau World Cup 1990, Italia đã đem đến Mỹ một đội hình xuất sắc và tiến vào đến trận chung kết.
Chiếc Cúp vàng ở rất gần trên sân Pasadena nhưng một lần nữa những quả penalty đã phản bội tất cả niềm mong đợi. Thật trớ trêu, hai ngôi sao hàng đầu là Franco Baresi và Roberto Baggio lại góp phần mang chiếc Cúp trao cho người Brazil.
Đến World Cup 1998, Luigi Di Biagio lại khiến Italia phải ôm hận với cú sút trúng xà ngang trong loạt luân lưu ở tứ kết trước chủ nhà Pháp.
Năm 2000, cú sút kiểu “cucchiaio” của Francesco Totti đã giúp Italia quên đi những cay đắng cũ.
Chiến thắng trước Hà Lan - một trong những nạn nhân khốn khổ nhất về sút luân lưu 11 mét - ở bán kết EURO 2000 cũng như trận chung kết World Cup 2006 của thầy trò Marcello Lippi thực sự đem lại một quãng thời gian tuyệt vời cho đội tuyển Italia.
Tuy nhiên, rốt cuộc đó chỉ là quãng thời gian “thỏa thuận ngừng bắn” ảo tưởng cho người Italia, bởi vì lời nguyền về đá luân lưu vẫn còn ám ảnh Azzurri đến tận bây giờ.
Nỗi đau đã quay trở lại với đội quân thiên thanh tại EURO 2008 mà chính thất bại trên chấm 11 mét năm đó trước Tây Ban Nha ở tứ kết lại mở ra chu kỳ thành công rực rỡ của La Roja.
Trên thực tế, Italia chỉ thắng được Anh ở tứ kết EURO 2012 với một cú cucchiaio khác nhưng đã trải qua những thời khắc đau đớn ở bán kết Confederations Cup 2013 (thua Tây Ban Nha) và tứ kết EURO 2016 (thua Đức).
Trò “xổ số” may rủi chỉ thực sự đem lại niềm vui tột đỉnh cho Italia tại World Cup 2006 trước Pháp, nhưng chính nước Pháp lại chứng kiến tới hai lần cách nhau 18 năm (1998, 2016) Azzurri đều bị loại ở vòng tứ kết trong cuộc “đấu súng”.
Việc cả 5 cầu thủ sút thành công loạt penalty như Pirlo, Materazzi, De Rossi, Del Piero và Grosso cách đây 10 năm là điều hiếm khi xảy ra. Thậm chí nó đã không bao giờ xuất hiện lần thứ hai sau đó với quá nhiều khoảnh khắc các cầu thủ áo xanh ném đi hy vọng của Italia.
Năm 2013, Bonucci sút hỏng quả penalty thứ bảy, nhường vé vào chung kết Confederations Cup cho Tây Ban Nha. Ba năm sau, anh lại là một trong 4 cầu thủ thất bại trên chấm 11 mét ở trận gặp Đức mà lẽ ra Italia đã có thể làm tốt hơn khi đối phương sút hỏng 2/3 quả đầu tiên.
Từ Donadoni tới Baggio, từ Di Biaggio tới Albertini, từ De Rossi tới Di Natale, từ Bonucci tới Darmian…, nhớ lại những khoảnh khắc như vậy càng khiến con tim của người hâm mộ Italia thêm nhói đau.