Café 24h: Phá giá!
Nhưng điều gì cũng có hai mặt của nó, khi đồng tiền mất giá thì những mặt hàng xuất khẩu sẽ được lợi.
Nhìn chung là câu chuyện tiền tệ này rất…tệ để nói rằng trong một sự khủng hoảng, không phải tất cả các khả năng đều xấu.
V.League đang bị mất giá và phá giá trên nhiều phương diện. Về mặt tài trợ, người ta vẫn còn nhớ đến câu chuyện kêu gọi 10 nhà bảo trợ “ngàn tỷ” nhưng cuối cùng V.League vẫn chạy ăn từng bữa. Thậm chí bây giờ có khái niệm là “ngại lên hạng V.League” vì quá tốn kém. V.League mất giá cả… niềm tin. Khi một ông chủ CLB, một quan chức VFF và VPF như ông bầu Đoàn Nguyên Đức nói một chữ “hèn” đối với cả nền bóng đá thì niềm tin của NHM đã ở mức chạm đáy.
Sợ nhất là phá giá niềm tin, nhưng chúng ta đang phải đối mặt với điều đó. Hãy xem Công Phượng thi đấu bây giờ khác hẳn thời điểm các đây 1 năm. Thay vì sự thanh thoát, nhịp nhàng, làm chủ cảm xúc của mình và làm chủ được cuộc chơi thì giờ đây Công Phượng như mất kiểm soát: Thiếu trách nhiệm với đồng đội, cục cằn với bản thân và những tình huống không đâu. Chỉ cần “soi” thái độ thi đấu của Phượng trong trận đấu gần nhất là thấy vấn đề: Một đồng đội chấn thương, Phượng không quan tâm vẫn ham dắt bóng; một đồng đội ở chỗ thuận lợi, Phượng mắm môi sút thay vì chuyền.
Một cầu thủ bị trượt giá và mất giá phản ánh đúng tình trạng của bóng đá Việt. Nó cũng cho thấy bóng đá Việt đang bị mất lái, thả nổi theo sự trượt giá ấy.
Chúng ta khó đòi hỏi một cầu thủ trẻ có trách nhiệm khi chính những người lớn lại thiếu trách nhiệm- thứ trách nhiệm gắn liền với vị trí trong tổ chức, trách nhiệm vì tập thể.
Nó là quy luật đơn giản: Cầu thủ nghĩ về việc đánh bóng cá nhân anh ta – đội bóng sẽ gặp vấn đề lớn. Ông chủ chỉ lo lợi ích của CLB thì mối quan hệ tổng hòa của V.League cũng rạn vỡ.
Câu hỏi là ai sẽ được lợi với câu chuyện bóng đá đang bị phá giá? Không phải ngẫu nhiên Ánh Viên lại được quan tâm đến thế. Viên – chứ không phải Phượng đang là cái neo niềm tin của NHM với cả nền thể thao.
Chí ít là như thế để thấy, còn có hy vọng chứ không phải đã “phá” hoàn toàn.
Song An